Sương Hạ làm ra vẻ thất kinh,gương mặt đầy ngạc nhiên,tuôn ra những lời nói đầy trách móc:
\- Tẩu tẩu,Du ca tốt với tẩu như vậy,sao tẩu lại lỡ dối gạt huynh ấy?
Ly Duẫn vẫn rất đỗi bình thản,nhẹ nhàng gạt tay Trương Vô Ngạo sau đó đứng thẳng,tiến về phía Bạch Tử Du khẽ cười:
\- Tử Du,chàng đến rồi.
\- Tẩu tẩu,ngươi còn mặt mũi để ở bên Du ca ca sao?
Sương Hạ hất tay cô ra. Ly Duẫn nhíu mày khó chịu. Nha đầu này nhất định là muốn đóng vai phản diện hay sao? Căm thù cô đến như vậy? Hừ. Đồ cô không thích kể cả vứt đi ,kẻ khác cũng đừng hòng có được.
Hơn nữa việc này liên quan đến thanh danh. Cô lấy danh nghĩa là nương tử của Bạch Tử Du, là vương phi chính thất,nếu việc để nam nhân ôm ấp trong lòng bị đồn thổi lại thêm tí mắm tí muối thì thực sự là chuyện lớn. Nó không chỉ ảnh hương đến cô,Bạch Tử Du mà còn đến cả Nguyệt Triều quốc.
\- Vậy ngươi nói xem,ta có chỗ nào không xứng để bên cạnh tướng công của ta?
\- Ngươi...ban ngày ban mặt cùng nam nhân khác phóng túng. Hai chữ tẩu tẩu,ngươi chính là không xứng
Sương Hạ tức giận chỉ tay vào mặt cô. Trong lòng nàng ta mừng thầm khi lén nhìn vẻ mặt của Bạch Tử Du. Huynh ấy không nói gì,tức là đã đồng ý với ta. Lam Tuyết Y, ta xem ngươi làm sao mà thoát tội.
\- Vậy ta cũng không cần miễn cưỡng gọi ngươi hai tiếng biểu muội
Ly Duẫn bẻ ngược ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/3074708/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.