\- Biểu ca,sao huynh lại mang nàng ấy về đây? Nàng ta có chuyện gì sao?
Tam Thuần hiếu kì ngó vào trong nhưng bị Vô Ngạo kéo cổ áo đi ra ngoài. Trước khi đi không kịp căn dặn thái y chăm sóc người cho tốt
\- Huynh bắt thê tử của người ta,không sợ Bạch Tử Du tới trị tội à ? \- Tâm Thuần cười hắc hắc
\- Hắn dám ?
Trong đáy mắt Trương Vô Ngạo đầy ý cười. Hắn là đang chán chết không có việc gì làm nên mới đi dạo ngắm cảnh. Chỉ là không ngờ lại thấy cô đang lang thang ở đó,sắc mặt tái nhợt hình như không khỏe nên mới lại chào hỏi. Ai biết được cô lại chủ động ngã vào lòng hắn.
Bạch Tử Du, ta xem ngươi làm gì được ta? Ai là người thừa? Chưa tàn trận,ai biết được trước kết quả ?
\- Khụ...Khụ...
\- Cô nương,cô không sao chứ?
Tiếng thái y gấp gáp hoảng hốt làm Trương Vô Ngạo giật mình chạy vào trong. Tam Thuần vốn bản tính thích hóng chuyện nên cũng theo đuôi đi vào.
Ly Duẫn nằm sát cạnh mép giường,cúi mặt cuống đất nôn ra một bụm máu đen. Tay cô nhẹ nhàng vuốt trước ngực. Đôi mắt đen rủ xuống đầy mệt mỏi.
Có vẻ đã nôn ra hết những thứ cần thiết,Ly Duẫn yếu ớt chống tay ngồi dậy. Trương Vô Ngạo bỏ qua thái y vội vàng đỡ người dậy,cẩn thận dùng gối chèn sau lưng cho cô
\- Tuyết Y,nàng thấy sao rồi?
Ly Duẫn chỉ khẽ lắc đầu. Tay chỉ về phía bàn. Tam Thuần đứng ngay cạnh đó rót cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/3074707/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.