Thanh Phong ôm ngực lăn từ trên cây xuống. Hắn đã trốn kĩ như vậy mà vẫn bị phát hiện. Vị vương phi này rốt cuộc có thân thủ như thế nào?
Trước giờ nàng ta điên điên khùng khùng bị hạ nhân hành hạ đến thê thảm. Cớ sao bây giờ lại biến thái cường bạo như vậy?
Hắn luyện võ từ nhỏ. Tính đến nay đã là 18 nắm. Hắn không tin một nữ tử yếu đuối có thể vượt qua mình. Hắn lại càng không tin vào lời nói của Bạch Hầu.
- Ngươi không phục ?
Cô nhận ra. Đây là kẻ lớn tiếng đe dọa cô lúc ở trước cửa nhà vì tội vô lễ với vương gia của hắn. Không lẽ tên vương gia ấy thật sự là kẻ ăn cháo đá bát sai người ngấm ngầm hạ sát cô để thị uy? Lạ thật đấy.
- Là hắn sai ngươi tới? - Cô không tiếp tục đoán già đoán non trực tiếp hỏi
- Là ta tự tìm đến. Không liên quan đến Người
- Ngươi không phục ? - Ly Duẫn mỉm cười - Ngươi bắt buộc phải phục. Ta không chấp với kẻ hầu của người sẽ bao ăn ở cho mình. Cút đi.
- Ngươi...Ngươi chỉ là một phế nữ của một tể tướng đã không còn giá trị..Còn dám ngang tàn..- Thanh Phong nổi giận
- Ngươi là đang lăng mạ cha ta? Hay lăng mạ ta? - Ly Duẫn nhíu mày - Hay là cả hai?
- Vương gia là bị ép buộc nên mới phải chứa chấp ngươi. Ngươi căn bản là không xứng với người.
- Hừm..
Sắc mặt cô ngày một không tốt. Rõ ràng tên này đang mắng Lam Tuyết Y nhưng không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/151704/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.