Có phải đại vương phi đã quá liều lĩnh, A Tịnh không tán thành với việc này liền lập tức ngẩng đầu lên nói với tiểu Phấn. Nhưng khi vừa ngước lên bất chợt gặp ánh mắt của tiểu Phấn cũng đang nhìn vào, thế là mắt đối mắt. Cả hai lập tức quay sang chỗ khác để không cảm thấy ngượng. 
"Sơ đồ ấy có vấn đề gì sao?" - Tiểu Phấn mở lời. 
"Việc bày binh và bố trí đã ổn nhưng tại chỗ ngồi của vương phi thì quá ít người bảo vệ!" - A Tịnh chỉ tay vào bản đồ. 
"Việc này tôi cũng đã nói với vương phi nhưng người bảo là yên tâm, không ai đụng được vào dù chỉ là một sợi tóc!" - Tiểu Phấn diễn tả lại gương mặt của Lam Ninh. 
"Không biết ngài ấy đang suy nghĩ chuyện gì nữa! Để đề phòng bất trắc tốt nhất ta nên bố trí thêm người!" - A Tịnh thở dài. 
Bên phủ của các vị vương gia khác cũng đang tất bật chuẩn bị. Đằng Khương Phong phải năn nỉ gãy lưỡi Phỉ Lan mới chịu ở lại phủ, với tính cách nóng nảy của cô ấy chắc chắn sẽ đòi đi theo Lam Ninh vương phi để bảo vệ an toàn. 
"Tại chàng làm ra cái bụng bầu này nên giờ thiếp mới chịu cảnh ngồi ì một chỗ nè!" - Phỉ Lan giảy nảy. 
"Coi chừng, cẩn thận! Coi như ta xin nàng đi, tẩu tẩu đã dặn là đang trong giai đoạn đầu của thai kì tránh vận động mạnh!" - Khương Phong hoảng hốt. 
"Nhưng mà tại vương gia không đúng sao, tự dưng làm người ta có bầu!" - Phỉ Lan từ tức giận sang mít 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/958718/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.