"Lạ thật, bình thường buổi sáng tiểu Phấn sẽ đến rất sớm để chuẩn bị cho ta mà! Bây giờ tiểu Phấn không có đây, tự dưng đâu ra hai người này?" - Lam Ninh ngồi bần thần.
Gà vừa mới gáy báo sáng thì Đằng Cảnh đã tỉnh giấc, một lúc sau thì bánh bao nhỏ cũng lon ton chạy đến.
"Tại sao hôm nay Minh nhi lại thức sớm thế?" - Lam Ninh xoa xoa đôi gò má.
"On uốn ược ìn úc ẫu ang iểm!" ( tạm dịch là: Con muốn được nhìn thấy thúc mẫu trang điểm).
Mặc dù không có tiểu Phấn nhưng buổi sáng được nhìn thấy bánh bao nhỏ là cũng vui rồi. Lam Ninh leo xuống giường đi rửa mặt, thay đồ qua phòng thuốc.
"Con đừng cố gắng lấy lòng ta! Chuyện con gây ra tối qua nếu thúc mẫu con biết thì con tiêu đời rồi!" - Đằng Cảnh hâm dọa.
"Con là một đứa bé chăm ngoan, không làm điều gì đáng hổ thẹn đâu ạ!" - Bánh bao nhỏ nũng nịu.
Bỗng từ đâu A Hoang xuất hiện cũng một bảng cáo trạng. Làm như hôm nay cả A Tịnh cùng tiểu Phấn thi nhau xin nghỉ ấy nên A Hoang phải đi thay A Tịnh.
"Bẩm báo vương gia, đây là cáo trạng của công chúa Chiêu Linh dâng lên ạ!"
"Đọc lên cho thái tử nghe!" - Đằng Cảnh ngồi gắp quần áo của vương phi.
"Đêm qua, thái tử cùng với trù bếp Lạc rang "giá lâm" phủ công chúa làm vỡ bảy chậu hoa kiểng, bẻ gãy bốn mươi sáu cành cây lớn nhỏ đặc biệt toàn là giống cây quý, làm vỡ hai chum đựng nước, mất hai mươi miếng ngối đỏ, trầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/958646/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.