Nói gì đến người làm trong vương phủ, bây giờ ngay cả hoàng thượng còn ghét Đằng Cảnh ra mặt và hoàng thái hậu người yêu thương vương gia nhất nay không thèm quan tâm hay đoái hoài gì.
“Ca ca, có phải huynh muốn lập trắc phi không?” – Đằng Chính Hằng nóng lòng buột miệng hỏi Đằng Cảnh.
“Ngay cả đệ cũng không tin tưởng ta!” – Đằng Cảnh buồn phiền.
Hai huynh đệ đang vô cùng phiền não thì không khí lại càng não phiền hơn nữa khi Đằng Khương Phong mang gương như mất tiền mất của lủi thủi đi vào.
“Tại ca ca không á, bây giờ Phỉ Lan không thèm nhìn mặt đệ! – Đằng Khương Phong khóc lóc.
“Ngũ đệ, ngũ đệ!” – Đằng Chính Hằng nhắc khéo tránh đổ thêm dầu vào lửa.
Chắc vương gia bây giờ đang vô cùng áp lực khi mọi người đang chĩa mũi nhọn vào mình.
“Tự dưng nữ nhân đó chạy đến ôm ta, để bây giờ ta trở thành trọng tội!” – Đằng Cảnh tức giận.
Hết chuyện này đến chuyện khác, A Tú lại chạy vào báo tin chủ soái Hỏa lan quốc đã đến nơi và hiện tại đang ở chỗ vương phi và hai người đang tay bắt mặt mừng, nghe xong không cần suy nghĩ gì Đằng Cảnh đi qua phòng vương phi.
“Ta mang rất nhiều đồ ăn ngon qua cho Lam Ninh, còn đây là trang phục truyền thống của Hỏa lan quốc!” – Kỵ Danh ngại ngùng.
“Cảm ơn chủ soái đã có lòng những món quà này vô cùng quý, nơi đây khó mà tìm được!” – Lam Ninh vui vẻ nhận.
Sau đó tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/958623/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.