Phiêu bạt giang hồ lòng thương tâm,
Đoạn trường sâu, nhìn lược mộng, nhớ cố nhân.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện khách sáo với nhau vài câu chưa gì đã đến Hường Quý Lâu. Vừa vào đến cửa tiểu nhị nhìn thấy hai vị khách quan này có tiền đều nhiệt tình chào đón, gương mặt nịnh bợ hiện rõ trên khuôn mặt.
Tuy biết đây là công việc của người ta nhưng nhìn vào gương mặt nịnh bợ của tiểu nhị làm Tiêu Khiết Lam khá khó chịu. Chẳng lẽ nàng thật sự bài xích người khác quá? Nhưng Tề Thiên Ngạo thì nàng đâu bài xích? Rối rắm rối rắm a!!!
Ngoảnh mặt làm ngơ với tiểu nhị, Tiêu Khiết Lam theo lời nói của Yên Chi đi lên tầng hai của Hường Quý Lâu. Tính ra có nha hoàn đi bên cạnh cũng tiện thật có cái không rõ đều có thể hỏi a!!
Sở Thiên Ngạo nhìn hướng đi của Tiêu Khiết Lam thì đi theo lên tầng hai, vừa mới bước chân lên người ta đã cảm thấy khác biệt với tầng một rồi; xung quanh thiết kế rất là xa hoa, tầng hai có khoảng bảy gian, từng gian được chia ra từng khoảng khác nhau được ngăn cách bởi một bình phong to lớn và màn rèm đính từng hạt lưu ly; Bên trong một gian có thể loáng thoáng nhìn rõ có một bộ bàn ghế được điêu khắc tỉ mỉ từng đường nét, chất liệu gỗ có thể nói là thượng đẳng a!! Xa hoa xa hoa quá!!. Tuy biết Hường Quý Lâu xa hoa nhưng không ngờ lại xa hoa đến cỡ này. Chậc chậc!!! Tiêu Khiết Lam cảm thán.
Yên Chi đứng bên cạnh cũng như Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-den-kia/4904/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.