Thanh phong kiếm dẫn lối, ta tương phùng giữa một trời hoa.
Nụ cười mỹ nhân chỉ giành cho đấng anh hùng.
Minh nguyệt đao có hiểu mộng nhân gian.
Hồng trần phù hoa một kiếp rồi sẽ là hư vô.
Lãnh Cô Hạo đi khi Tiêu Khiết Lam chưa tỉnh, nghe tiếng nha hoàn Yên Chi gọi, Tiêu Khiết Lam lim dim mở mắt.
Làm vệ sinh cá nhân xong, vùi đầu vào ăn điểm tâm. Bây giờ Tiêu Khiết Lam đang nghĩ nên làm gì trong ba ngày này để đợi Lãnh Cô Hạo về.
Sau khi hoàn tất xong mọi thứ, Tiêu Khiết Lam mang Yên Chi đi ra khỏi Hoàng Bắc phủ. Nàng muốn biết thêm về bên ngoài, từ lúc đến Thanh Ty thành này, nàng chưa có cơ hội nhìn thấy, một phần bởi vì được Lãnh Cô Hạo nói tốt đến Thanh Ty thành nên Tiêu Khiết Lam mới có ấn tượng tốt với nó.
Hôm nay Tiêu Khiết Lam diện một thân bạch y, tóc chỉ buộc lỏng bằng dãy vãi màu xanh lam, trên người cũng chỉ mang một đôi khuyên tai cùng một chiếc vòng ngọc bích. Nhìn Tiêu Khiết Lam lãnh đạm mà xinh đẹp khiến rất nhiều người trên đường chú ý đến nàng.
Vì sự lãnh đạm vốn có nên Tiêu Khiết Lam cũng không để ý đến những người xung quanh, Yên Chi vốn đi theo nhiều chủ tử nên việc này cũng rất quen thuộc. Hai người cứ đi từ gian hàng này đến gian hàng khác mà không chú ý đến xung quanh.
Nhìn thấy gian hàng của một ông lão, con mắt Tiêu Khiết Lam sáng lên đi nhanh về phía ông. Đây là gian hàng nặn đất, những thứ được nặng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-den-kia/4903/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.