Kiều Kiều cũng vì hai hàng lệ kia mà cắn rứt, đưa đôi tay nắm lấy bàn tay của Kiều Tâm nhằm an ủi, đáy mắt hừng hực là ánh nhìn căm phẫn xen lẫn là uất hận
" Sao ta có thể quên được mối thù diệt gia này, năm đó gia tộc của chúng ta chịu bao lăng mạ, bao phỉ báng, một đêm già trẻ đều không ai toàn thây, chết thảm! tỷ căm phẫn con người này hơn bất kì kẻ nào khác nhưng Tứ Vương là ân công của tỷ muội chúng ta, nên sống chết của hắn không phải do chúng ta định đoạt "
Nói rồi Kiều Kiều mang ra trong thắt eo một bình sứ nhỏ, đưa cho Kiều Tâm
" Ngoan, nghe lời tỷ, trong đây là loại thuốc có thể khiến tâm trí của người uống nó trở nên điên loạn"
Song vẫn còn tiếp tục dặn dò
" Thân phận của tỷ sớm đã bại lộ giờ chỉ còn muội, nên nhớ, một ngày 3 bữa bỏ vào thức ăn của hắn, như vậy thuốc mới có thể từ từ ngấm sâu vào trong máu thịt, nếu bị phát hiện ra cũng không cách nào hoá giải, đến lúc đó hắn không còn giá trị tức khắc sẽ bị ân công vứt bỏ, vậy thì mạng của hắn ra sức cho muội dày vò "
Kiều Tâm chỉ nghe có vậy cũng được dỗ không ít liên tục gật đầu, ánh mắt con có vài phần rạng rỡ, phải rồi! bao năm nay nàng luôn tin vào nhân quả, nhưng chờ mãi nàng chỉ thấy một Nhàn Vương thác loạn, sung sướng lượn lờ trước mắt, vậy thì dựa vào cái gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tuong-quan-hom-nay-lai-duoi-den-roi-/3599620/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.