Mạc Quân kì nghe y gọi liền phóng cho y một luồng sát khí, y cũng chỉ đành lựa ra lời nên nói, rồi sốt sắng biện giải
‘’ Ý ý ta là nơi cất giữ Long ấn nằm ở một nơi mà đến ma quỷ còn phải khiếp sợ, ta e là không dễ để tìm được …’’
Mạc Quân Kì nghe vậy cũng chỉ tặng cho y một tràng cười trào phúng
‘’ Hoàng huynh, ôi hoàng huynh! mấy ngày không gặp mà huynh đã nhanh quên như vậy?’’
Song sát khí trên người hắn lại càng lộ rõ
‘’ Chỉ cần là tung tích của long ấn xuất hiện thì đừng bảo là một cái tu la, đến cả diêm vương cũng không cản được ta đâu ‘’ Mạc Quân Kì hắn là kẻ biết rõ hơn ai hết, chỉ khi có được Long ấn, thứ mà được coi như di chúc thứ hai của tiên hoàng, thì dù cho hắn có là kẻ cướp ngôi thì hắn vẫn sẽ đường hoàng một bước lên làm hoàng đế, lúc đó đám hạ thần cho dù có cạy miệng cũng không dám phản đối
Có điều Long ấn sớm đã trở thành vật lưu lạc trong dân gian, chỉ có duy mỗi y_ kẻ làm mất Long ấn mới mơ hồ biết được vị trí của nó, nhìn đến gương mặt đơ ra của Tiêu Khuynh Bảo, ánh mắt hắn lại lạnh đi vài phần, vẻ mặt lộ rõ sự chán ghét
Không sao, nếu như không tìm dược long ấn, thì sớm thôi, ngai vàng vẫn sẽ về tay hắn
Tiêu Khuynh Bảo mới nãy nghe một đoạn trào phúng của Mạc Quân Kì sớm đã chất đầy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tuong-quan-hom-nay-lai-duoi-den-roi-/3599619/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.