Diệp Tử như đang chìm trong giấc mộng xa xưa huyền ảo, trong mộng, y được dẫn đi qua cung đình xa hoa rộng lớn, đi xuyên hoa hành lang có cửa sổ hoa, đi đến một khu vườn đầy hoa cỏ.
Y nhìn thoáng qua không thấy ai, đang thắc mắc, bỗng nhiên nghe được tiếng cành cây bị gãy truyền đến cách đó không xa-----
Một nhóc con chưa đến mười tuổi té từ trên cây xuống.
Cơ thể phản ứng nhanh hơn bộ não, chờ đến khi Diệp Tử phục hồi tinh thần lại, y nhảy dựng lên, ôm nhóc con kia vào trong ngực vững vàng tiếp đất.
Vẻ mặt hoảng sợ của nhóc con rơi vào trong mắt y, y nghe thấy chính mình cười khẽ một tiếng, giọng nhẹ nhàng nói: “Tiểu điện hạ, cẩn thận một chút”
Diệp Tử bừng tỉnh khỏi mộng cảnh.
Y mở to mắt, một hồi lâu vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.
Cảnh tượng trong giấc mộng đó y chưa từng trải qua, nhưng cái người trong giấc mộng đó y không hề xa lạ.
Đó là Cố Yến khi còn nhỏ.
Nhưng lúc đó y chưa bao giờ đặt chân đến nơi này, sao có thể gặp mặt Cố Yến được?
Diệp Tử không rõ tại sao mình lại có một giấc mơ kì quái như vậy, vừa định ngồi dậy, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy gương mặt đang ngủ say của Cố Yến gần trong gang tấc. Y sững sờ mơ mơ màng màng chớp mắt, tầm mắt di chuyển xuống, thấy tay mình đang đặt trên vai Cố Yến, nửa thân dưới trần trụi ẩn sau lớp chăn bông.
!!!!!
Cả người Diệp Tử chấn động, suýt chút nữa từ trên giường đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/515107/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.