Ngày hôm sau, quả nhiên có người đã thừa nhận với Thái Hậu, rằng đã tận mắt thấy Thường Ninh quận chúa trượt chân rơi xuống nước. Thường Ninh quận chúa cũng không phản bác. Thái Hậu không truy cứu chuyện này nữa, mọi việc cuối cùng cũng kết thúc. Nhưng chưa yên ổn được mấy ngày, Thường Ninh quận chúa bỗng lên cơn sốt cao không giảm.
Trận bệnh này của nàng nặng đến mức thẳng đến ngày thứ ba mới bắt đầu thuyên giảm.
Khi nàng tỉnh dậy, thần chí đã không rõ, bắt đầu nói mê sảng.
Hoàng Hậu lo lắng đến mức gọi thái y đến chẩn bệnh một lần nữa, nhưng cho dù dùng phương pháp nào, Thường Ninh quận chúa vẫn ngơ ngác trì độn, khi thì đứng bất động trong phòng, khi thì gặp ai cũng bắtchuyện, thậm chí có lúc còn phát điên hét to lên, tấn công những người xung quanh.
Sau khi chẩn trị, thái y cho rằng nàng đã bị kinh hách, cộng thêm sốt cao liên tục, làm mất đi thần trí, rối loạn tâm thần. Cần phải cẩn thận tu tâm tĩnh dưỡng, không thể tiếp tục chịu kích thích thêm một lần nào nữa.
Trải qua biến cố như vậy, Thái Hậu cũng không còn tâm trạng ngắm cảnh nữa, mấy ngày sau đưa mọi người trở về kinh, cũng để Thường Ninh quận chúa có thể sớm về nhà nghỉ ngơi.
............
Diệp Tử xốc mành xe ngựa lên nhìn ra bên ngoài, xe ngựa của Thái Hậu đi ngay phía trước, có vài thị vệ cưỡi ngựa đi xung quanh, phía sau là dãy dài xe ngựa xa hoa lộng lẫy, rầm rộ hùng hục hướng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/3556429/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.