Trong phòng nhất thời yên tĩnh, tim Diệp Tử đập nhanh đến lợi hại, giống như là muốn phá ngực nhảy ra ngoài. Ánh mắt sâu sắc của Cố Yến nhìn thật sâu vào đôi mắt y, muốn nói thêm điều gì đó, nhưng nhịn lại.
Không thể nóng vội, nếu như không cẩn thận doạ cho tiểu mơ hồ này bỏ chạy, thì quả thật là mất nhiều hơn là được.
Cố Yến không nói thêm cái gì nữa, ngồi xuống lẳng lặng uống trà. Chỉ chốc lát sau, cửa phòng một lần nữa bị đẩy ra, một nam tử mặc đồ đen ung dung bước vào.
Bùi qua đi đến trước mặt Cố Yến, hành lễ với hắn một cái: “ Vương gia, để ngài đợi lâu”
Cố Yến đáp một tiếng, quay đầu nói với Diệp Tử: “Em đi ra ngoài trước chờ ta.”
Hai mắt Diệp Tử sáng lên: “ Vậy có phải là ta có thể.....”
Vừa rồi y một đường đến đây, nhìn thấy rất nhiều thứ mới mẻ, dù sao hiện tại Cố Yến cũng đang bận rồi, còn mình thì nhàn rỗi không có gì làm, không bằng chạy ra ngoài xem một chút.
“Không___” Biết y muốn nói cái gì, Cố Yến không chút nghĩ ngợi liền muốn cự tuyệt.
Không đợi hắn nói hết câu, Diệp Tử mím đôi môi lại, dùng ánh mắt trông mông mà nhìn hắn.
Cố Yến dừng lại, lời nói sắp sửa thốt ea khỏi miệng ngay lập tức sửa lại: “ Được, cho em thời gian một nén nhang, chú ý an toàn”
Diệp Tử lập tức mặt mày hớn hở: “Thành giao!”
Diệp Tử cực kì vui vẻ ra khỏi cửa, đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/1870223/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.