Editor: Heo Con
Xe ngựa đã tới cửa chùa Tây Sơn nhưng không dừng lại, mà từ một bên đường mòn vòng về hướng trên núi, đi ước chừng có mười lăm phút mới đình, hộ vệ phía trước kéo mành ra, Ôn Như Ý xuống xe ngựa trước.
Chân đạp lên trên lá phong thật dày, nhìn thấy phong cảnh trước mắt, Ôn Như Ý ngẩn người, phóng mắt nhìn lại, chỉ là có thể để một chiếc xe ngựa qua lại trên đường nhỏ, hai bên trồng tràn ngập lá phong, thời tiết nhập thu, lá cây phong từ xanh chuyển sang màu vàng đỏ, giống như một con đường hoàng kim, đẹp đến không biết nên hình dung như thế nào.
Trời xanh, những đám mây trôi lơ lửng, một trận gió thổi qua, truyền đến âm thanh rào rạt liền có màu kim hoàng từ không trung bay lả tả rơi xuống.
Ôn Như Ý vươn tay, phiến lá nhẹ nhàng bay rơi xuống lòng bàn tay, an tĩnh nằm xuống, một cổ mùi hương duy nhất của lá cây ở tứ phía quanh mình.
Phía sau truyền đến tiếng bước chân dẫm lên lá khô, Ôn Như Ý vội rụt tay xoay người, Lệ Kỳ Sâm liền đứng ở phía sau nàng, dáng người đứng thẳng, đang nhìn nàng.
Không phải nói Lệ Kỳ Sâm hỉ nộ vô thường, khó ở chung nhất, tàn nhẫn làm người khác không dám tiếp cận, mấy cái này còn mặt khác cũng giống nhau, hắn không phải người vui mừng lộ rõ trên nét mặt, vẻ mặt bình tĩnh, nhìn như không hề gợn sóng, kỳ thật bên trong đang suy tính, càng cần tiểu tâm cẩn thận chú ý.
Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-thinh-tu-trong/2146299/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.