🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vừa vào xe ngựa, Thang Viên liền cúi đầu nói: “Vương gia….”

Vương gia cúi đầu nhìn y, Thang Viên cắn môi dưới nhìn chằm chằm Vương gia: “Vương gia vừa rồi nói đều là sự thật?” Tuy rằng nghĩ đã làm Vương phi, nhưng là từ miệng Vương gia chân chính nói ra, lại một phen cảm thụ.

“Cảm thấy khó tin hay sao mà ngươi còn nghi ta là vì tập tranh ảnh tư liệu kia?” Vương gia tức giận nói, giọng tràn ngập ý hờn giận.

“Không… không phải…” Thang Viên nhỏ giọng biện bạch, đỏ mặt hỏi: “Tiểu nhân không biết vì sao lại được Vương gia ưu ái như vậy, trong lòng có chút không yên…”

Vương gia “Hừ” một tiếng trả lời: “Ta không phải đã nói rồi sao! Ngươi chịu được sức ép.”

(cái gì????….giờ này lý do này vẫn còn được sử dụng sao????….(_._?)~)

“Chỉ vì cái đó sao?” Thang Viên bỉu môi, có chút mất hứng. Tuy rằng biết mình không có cái gì đáng giá để khoe ra, nhưng này… chịu được sức ép… cũng quá là….

“Bằng không ngươi cảm thấy là vì cái gì?” Vương gia khinh thường chỉ trích: “Lá gan thì nhỏ, xương cốt lại yếu, hở một chút là cầu xin tha, còn rất dài dòng, mà lời cầu xin tha có nói một trăm câu cũng đều giống nhau…”

“Ta nhớ rõ Vương gia từng nói, hàng ngày thích ta cầu xin mà?” Thang Viên bất mãn thấp giọng than thở.

“Một bộ dạng thỏ, chịu ủy khuất chỉ biết khóc, khóc đến nỗi mắt đều đỏ cả lên…” Vương gia không để ý tới y, tiếp tục nói. (…T.T…em nó tệ thế sao)

“… Vương gia, cũng không nên có thói quen quạnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tha-mang/1844428/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vương Gia Tha Mạng
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.