Nam tử lười biếng nhếch mép.
"Thôi được rồi, Huyết Hồn"
Ngay lập tức, một bóng đen xuất hiện như ma quỷ.
"Có thuộc hạ"
"Tìm được người đó chưa?"
Y cúi đầu dõng dạc đáp.
"Thuộc hạ bất tài, vẫn không thấy tung tích. Giống như là bốc hơi vậy"
Nam tử hơi nhướng mày tỏ vẻ không hài lòng. Tên thuộc hạ liền quỳ xuống.
"Xin chủ nhân ban chết"
Nam tử chỉ nhẹ nhàng nói.
"Cả hai người các ngươi đi Hình đường lĩnh phạt"
Cả Huệ Ảnh và Huyết Hồn đều đồng thanh quỳ xuống.
"Tạ chủ nhân tha chết"
Nói rồi nhanh chóng lui ra. Đợi đến khi chỉ còn một mình, hắn mới lẩm bẩm.
"Nhóc con, ngươi thật sự bốc hơi sao?"
***
Một con đường nhỏ trong rừng.
"Chủ nhân, chúng ta đi đâu?"
Thiếu nữ lạnh lùng đáp.
"Chủ nhân, trông ngươi rất đáng sợ"
Ánh mắt thiếu nữ trở nên bén nhọn.
"Phải, ta đang rất muốn giết người"
Con rắn nhỏ nào đó sợ rúm nguời lại. Những như thế này, tốt nhất là không nên động vào chủ nhân. Nếu không sẽ chết không toàn thây. Đột nhiên,
ở đằng xa, tiếng kim loại va chạm ngày một rõ ràng.
"Hừ Long Hổ môn các người thật hống hách. Hôm nay, ta, Diệp Thanh phái Hoành Sơn sẽ thay trời hành đạo diệt trừ đám tà môn ngoại đạo"
Đám người Long Hổ môn nở nụ cười thô bỉ đáp.
"Phái Hoành Sơn các ngươi thì có gì giỏi. Trưởng môn Tưởng Hào của chúng ta chỉ cần một cái búng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tan-phe-ta-thich-nguoi-roi-day/3159703/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.