Dựa theo suy nghĩ của Lão Du, dù thế nào, cũng không nên khinh cử vọng động, thế nhưng Gân Bác lại không đồng ý điểm này, chiến sự chính là phải tốc chiến tốc thắng, càng nhanh càng tốt, nếu không đợi tới khi đối phương phản ứng lại sẽ không dễ đánh nữa, nói như vậy cũng là có đạo lý.
Cuối cùng bọn họ đi tới. Sâu trong tiềm thức Lão Du cũng cảm thấy phía Độ Tái chẳng qua chỉ là một đội quân, làm sao có thể chống đối khi hai quân của họ liên hợp? Vì thế, bọn họ mang theo tất cả nhân mã, đi tới.
Rất nhanh, bọn họ đã nhìn thấy sào huyệt của Độ Tái, thế nhưng làm người bất ngờ là, nơi này quá an tĩnh. Lão Du phất tay, khiến toàn quân dừng lại.
Gân Bác buồn bực, hỏi: "Làm gì thế?"
Ngữ khí của Lão Du có chút ác liệt nói: "Ngươi không thấy nơi đó quá mức yên tĩnh sao?"
Gân Bác càng lớn tiếng hỏi ngược một câu: "Quá mức yên tĩnh thì làm sao? Nói không chừng là vì Độ Tái kia đã mang người cụp đuôi đào tẩu rồi!"
Lão Du nhất thời cảm thấy ngực có chút đau đớn, không, là rất đau, đáng ra hắn không nên hợp tác với tên ngu ngốc như Gân Bác!
Lão Du nói thẳng: "Độ Tái không dễ giải quyết như vậy! Ngươi đến cùng cũng không hiểu chuyện này!"
Bởi vì thanh âm của Lão Du có chút cao quá mức, Gân Bác thu lại nụ cười trên mặt, nói thẳng: "Vậy ta hỏi ngươi, hiện tại phải làm sao? Ngươi cảm thấy chuyện không đơn giản, vậy thì sao? Nếu chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919704/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.