Đừng nói bọn họ không hiểu tại sao, ngay cả Hàn Phỉ cũng không hiểu bản thân trêu chọc tên tiểu tù trưởng này khi nào. Chẳng lẽ là lần ở Vũ Châu thành đó sao? Nàng cũng chỉ nói mấy câu mà thôi, cũng không đắc tội hắn đến nước này chứ?
Những người kia cố ý bịt mắt nàng lại, còn chặn cả lỗ tai, toàn bộ hành trình đều là dẫn nàng rời đi, dường như không muốn để cho nàng biết được lộ trình.
Trong lòng Hàn Phỉ thầm thay đổi cái nhìn về Độ Ngân Thân, người đàn ông này quá cẩn thận. Cũng không biết đã đi bao lâu, lúc khăn trùm mắt bị cầm xuống, Hàn Phỉ phát hiện mình đang ở ở trong một tòa kiến trúc khổng lồ.
Độ Ngân Thân đứng ở trước mặt nàng, khóe miệng còn nở một nụ cười nhạt.
"Hoan nghênh tới đảo Bồng Lai, Hàn Phỉ."
Hàn Phỉ đứng ở nơi đó, quan sát cảnh vật chung một lần, phát hiện đây là một nơi hoàn toàn xa lạ, ngay cả những kiến trúc này cũng khác so với những nơi nàng từng nhìn thấy. Nếu như nói những địa phương trước kia là khu ổ chuột, thì nơi này nhất định chính là nơi ở của phú hào. Từng tòa kiến trúc giống như quái vật khổng lồ, mang theo loại sắc thái Tông Giáo nào đó.
Mà trước mặt nàng, y phục của Độ Ngân Thân cũng thay đổi, đó là một bộ trường bài kiểu dáng kì lạ, trước ngực còn thêu một loại đồ đằng nào đó, hình dạng tựa hồ có hơi quen thuộc. Chỉ là nhất thời Hàn Phỉ nhớ không ra đã từng thấy nó ở đâu.
"Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919686/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.