Hàn Phỉ cúi đầu, dừng một lúc, cuối cùng mở miệng nói: "Được."
Nghe thấy lời này, nữ nhân tựa hồ lộ ra một vẻ mặt vui cười, sau đó một màn làm người sợ hãi liền phát sinh. Chỉ thấy thân thể nữ nhân bắt đầu héo rút, gương mặt vốn đẹp đẽ như người sống cũng khô quắt lại, làn da nhăn nheo như vỏ cây. Mái tóc đen nhánh của nàng ta cũng liên tục rơi rụng, vừa rơi trên mặt đất liền biến thành màu trắng xám, không bao lâu, một nữ nhân làm người kinh diễm không ngớt đã hóa thành một bộ thây khô vô cùng khủng bố, làn da đen xì dán chặt lên khung xương, không còn thấy chút vẻ đẹp nào nữa. Giống như nàng ta đã chính thức chết đi vậy.
Lúc này, nữ nhân đã không còn nhúc nhích, vĩnh viễn duy trì tư thế nửa quỳ, không khác nào những thi thể phía sau nàng. Mà những người kia cũng giống như trạng thái của nàng, không phục hồi dung mạo vốn có, đều biến thành từng bộ từng bộ thây khô, nhìn qua liền thấy khủng bố cùng cực.
Điều kì lạ là, Hàn Phỉ lại cảm nhận được một cảm giác bi thương đang tràn ngập trong lòng. Nàng cầm gậy gỗ trong tay, thẫn thờ một lúc, cuối cùng thở dài một hơi, yên lặng xoay người, đi về phía núi vàng núi bạc bên trong. Mọi người đã chết, bảo vật dù sao vẫn cần, làm sao cũng không thể lãng phí, đúng không? Nói không chừng còn có đồ vật gì có thể giúp nàng rời khỏi nơi này!
Hàn Phỉ rất nhanh điều chỉnh những tâm tình không thuộc về mình, hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919670/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.