"Ê a!"
Tiếu Tiếu kéo kéo lọn tóc của Hàn Phỉ một hồi, con ngươi linh động liều mạng nhìn quanh bốn phía, tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì đó vậy.
Hàn Phỉ kiên nhẫn chờ bé nhìn rõ ràng, sau đó ánh mắt Tiếu Tiếu liền nhìn chằm chằm xuống một vị trí trên mặt đất.
"Tiếu Tiếu, con tìm thấy rồi sao?"
"Mẫu thân, dưới, dưới.."
Trừ hai chữ mẫu thân, Tiếu Tiếu còn chưa thể nói rõ ràng những từ khác, nhưng cũng chỉ có Hàn Phỉ mới có thể hiểu được ý tứ của bé, đây đại khái là mẫu nữ đồng tâm đi.
"Là nơi này sao? Lòng đất?"
Tiếu Tiếu gật gật cái đầu nhỏ.
Hàn Phỉ có chút nghi hoặc ngồi xổm xuống, sau đó dò xét một chút, trừ cát thì vẫn là cát, nhưng nhìn dáng vẻ chấp nhất của Tiếu Tiếu, tựa hồ không giống như đang đùa giỡn, nàng liền chăm chú gạt đi lớp cát trên bề mặt, quả nhiên phát hiện có đồ vật thô nhám, giống như một hòn đá bên dưới.
"Y a y a!" Tiếu Tiếu càng thêm kích động.
Hàn Phỉ thoáng dùng thêm chút sức, lạch cạch một tiếng, giống như cơ quan nào đó bị khởi động vậy, Hàn Phỉ nhanh chóng mang theo Tiếu Tiếu nhảy khỏi vị trí, chỉ thấy nơi đó trong nháy mắt nứt ra một cái cửa động, cát vàng rơi xuống, chờ thêm một hồi, một cái cầu thang dài dẫn thẳng xuống bên dưới xuất hiện. Hàn Phỉ bị khiếp sợ, ở nơi hoang mạc lại có một cơ quan tinh vi như vậy sao?
"Mẫu thân, mẫu thân, đi.."
Tiếu Tiếu lôi tay Hàn Phỉ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919665/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.