Nói tới chỗ này, vẻ mặt Dần Phỉ đại sư có chút âm u, trải qua một đoạn thời gian ở chung, kỳ thực ông đã rất yêu thích Hàn Phỉ, cũng không phải bởi vì nàng là thần nữ gì đó, mà đơn thuần là sự yêu thích của một trưởng bối đối với vãn bối, ông cũng không hy vọng Hàn Phỉ xảy ra chuyện gì. Nếu không Tiếu Tiểu còn nhỏ mà đã mất đi mẫu thân, quả thật rất đáng thương! Cũng không biết cái tên phụ thân ma quỷ của bé con chết dí ở chỗ nào! Thời khắc mấu chốt cũng không thèm ló mặt ra! Trong lòng Dần Phỉ đại sư không ngừng mắng chửi.
Khôi Nam đồng ý, liền lập tức lên đường đi tới rừng rậm Vô Tận.
Mà lúc này, rừng rậm Vô Tận vốn luôn yên tĩnh đã hấp dẫn ánh mắt của vô số người.
Thì ra, La Cầm Ca sau khi được Hàn Phỉ thả cho một con ngựa quay đầu trở về, liền thêm mắm dặm muối kể lại chuyện gặp được Tinh Linh một lần, không chỉ khuyếch đại sự thực, còn miêu tả bản thân thành một tiểu nữ nhi điềm đạm đáng yêu bị người ức hiếp. Thậm chí còn bịa đặt nói ở nơi sâu nhất trong rừng rậm Vô Tận có cất giấu một lượng lớn vàng ròng. Vì muốn làm cho mọi người đi tới rừng rậm Vô Tận, nàng ta hoàn toàn không thèm để ý đến những chuyện khác.
Dần dà, chuyện rừng rậm Vô Tận có bảo tàng lập tức truyền khắp hang cùng ngõ hẻm. Có bảo tàng, có tiền, có vinh dự, có địa vị, chuyện như vậy có ai không tâm động? Lùi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919632/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.