Một bên khác, Biên Dực nhấc chân chuẩn bị rời đi, thế nhưng lại cảm nhận được ba động phía sau, đột nhiên xoay người, lập tức kiềm chế người sắp nhảy dựng lên chạy đi kia, trong miệng gào lên: "Ngươi, mẹ nó, mới vừa tỉnh dậy lại đã muốn đi đâu!"
Tần Triệt bị hắn đè lại, ánh mắt đã hoàn toàn đỏ ngầu, toàn bộ gương mặt tuấn tú đều là vẻ vặn vẹo.
"Thả ra!"
"Thả cái rắm! Ngươi hôn mê lâu như vậy còn chưa tỉnh táo lại sao!"
"Thả ra!"
Đột nhiên, Biên Dực bị một trận khí tức cực mạnh đẩy văng ra xa, hắn lùi lại mấy bước mới đứng vững lại, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Tần Triệt bay ra khỏi gian phòng, lập tức không thể suy nghĩ được gì nữa, vội vã đuổi theo.
"Ngươi đứng lại đó cho ta! Hỗn đản! Đứng lại!"
Tần Triệt căn bản không quản Biên Dực ngăn cản, ý thức của hắn cũng không tỉnh táo, trong đầu chỉ có một thanh âm đnag nói cho hắn biết. Hàn Phỉ gặp nguy hiểm!
Vì đuổi theo Tần Triệt, Biên Dực không thể không dùng tới toàn bộ khí lực, may là Tần Triệt bởi vì hôn mê thời gian rất lâu mà hiện tại thân thể có chút cứng nhắc, vì thế mới bị Biên Dực đuổi kịp.
Biên Dực rút kiếm ra, chống trước ngực Tần Triệt, cả giận nói: "Hỗn đản, đứng lại cho ta!"
Tần Triệt dùng ánh mắt đỏ ngầu nhìn Biên Dực, chầm chậm nói: "Ta không muốn đánh nhau với ngươi."
"Ta so với ngươi lại càng không muốn! Nhưng ngươi bình tĩnh một chút một chút cho ta! Ngươi nhìn thân thể mình đi!"
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919613/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.