Bất kể nói thế nào, nàng đã từng mượn dùng thân thể nguyên thân lâu như vậy, là nàng nợ nguyên thân.
"Mẫu thân, con có thể đi ra, con rất lợi hại!"
"Phải! Ta biết con rất lợi hại, con không cần phải chứng minh đâu!"
Hàn Phỉ cảm thấy có chút đau đầu, nàng không biết nên làm thế nào mới có thể thuyết phục đứa bé này, càng làm cho nàng đau lòng là, dường như đối với nó mạng người không quan trọng chút nào, đây căn bản không phải là suy nghĩ mà một đứa bé bình thường nên có!
Có điều.. hài tử bình thường cũng sẽ không cứng rắn hấp thu dinh dưỡng từ cơ thể mẹ mà sinh trưởng, căn bản không cần mười tháng liền có thể xuất sinh giống như đứa bé này!
Khoan đã, không phải là hài tử bình thường..
Tại sao con nàng lại thần kỳ như vậy?
Ánh mắt Hàn Phỉ không tự chủ được rơi vào những sợi Kim Tuyến, sau đó nàng nhớ lại dị dạng của Tần Triệt trước khi đi.
Nàng là người bình thường, thế nhưng đứa bé này lại khác lạ, vậy thì vấn đề.. chính là ở phụ thân?
Tần Triệt, đang gạt nàng cái gì?
Lúc ý niệm này một khi sản sinh, liền giống như lửa cháy lan tràn, Hàn Phỉ lập tức không thể đè nén nó xuống được nữa, nàng thở hắt ra một hơi, tuy không biết vì sao vào lúc này nàng còn có thể cảm nhận được sự hít thở, dù gì hiện tại nàng đã không cần thở nữa rồi.
"Nghe này, nếu con còn tùy ý manh động, ta sẽ không để ý tới con nữa!"
"Mẫu thân lại hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919604/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.