Hàn Phỉ ngẩn ra, nàng không nghĩ tới chuyện này mà lão giả cũng biết, vị Dần Phỉ đại sư này rốt cuộc là ai?
Vì vẻ mặt Hàn Phỉ quá nghiêm túc, Dần Phỉ cười ha ha, nói: "Ngươi không cần sốt sắng như vậy, nha đầu, nếu ngươi không muốn nói, thì coi như ta chưa đề cập qua là được, ta cũng già rồi, đã rất lâu không có ai theo ta trò chuyện, cho nên mới không tự chủ nói nhiều mà thôi."
Hàn Phỉ thoáng thả lỏng chút, nói: "Trong đó, phát sinh quá nhiều chuyện, ta.. không biết phải nói từ đâu, cũng không muốn nhắc lại nữa."
Trong ánh mắt Dần Phỉ đại sư loé lên một tia thâm ý, nói: "Xem ra nha đầu ngươi có rất nhiều cố sự a."
Lần này, Hàn Phỉ cười cười không đáp, mà Dần Phỉ đại sư cũng không truy hỏi đến tận cùng.
"Nhân sâm lớn lên còn cần 3 ngày thời gian, ba ngày nay ngươi có thể tự sắp xếp chuyện riêng, nhưng nhớ kỹ, đừng có làm gì uy hiếp tới đại sự của mình, biết không?"
Hàn Phỉ gật đầu, lộ ra nụ cười cảm kích, nói: "Cảm tạ ngài."
"Cảm ơn ta làm cái gì, ngươi đừng quên là ngươi còn thiếu nợ ta một chuyện phải làm giúp ta đấy!"
"Được, ta nhất định sẽ làm giúp ngài."
Trong thời gian ba ngày chờ đợi, Hàn Phỉ vẫn quyết định đi xem nguyên thân, nàng có chút không yên lòng cho bảo bảo.
Sau khi ra quyết định, Hàn Phỉ cứ như vậy bay đi, dọc đường đi nàng cũng nhìn thấy không ít tấm gương, chỉ là bây giờ còn là ban ngày, cho nên nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919602/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.