Cuối cùng, Đằng Mộc cũng đáp ứng yêu cầu của Hàn Phỉ, không để lộ chuyện này ra. Nhưng Đằng Mộc vẫn mạnh mẽ chửi mắng cha đứa trẻ một trận, sau đó cũng không đoái hoài đến chuyện nghỉ ngơi, muốn xem xét thật kĩ lần nữa cho Hàn Phỉ, viết cho nàng một vài phương thuốc đỉnh cấp để dưỡng thai.
Chỉ là, lúc Đằng Mộc lại một lần nữa bắt mạch cho Hàn Phỉ, hắn lộ ra vẻ mặt hết sức khiếp sợ, ngón tay hắn cũng không nhịn được mà dùng lực, nhưng không, không có! Cái gì cũng đều không có!
"Sao, tại sao lại như vậy?"
Đằng Mộc lộ ra vẻ khó có thể tin, hắn lại bắt lấy cánh tay khác của Hàn Phỉ, bắt mạch thêm lần nữa.
Một lúc lâu sau, hắn mạnh mẽ lắc lắc đầu, nỉ non nói: "Chẳng lẽ ta đã thật già rồi sao? Đã xuất hiện ảo giác rồi à?"
Thấy thế, Hàn Phỉ giống như hiểu ra gì đó, vội vã rút tay ra, tự bắt mạch cho mình.
Sau một khắc, Hàn Phỉ cũng mở to mắt, bật thốt lên: "Làm sao có thể.."
Hác lão bản không hiểu họ có ý gì, liền có chút nóng nảy, dậm chân một cái, nói: "Ai nha, các ngươi đây là ý gì? Nói rõ hơn một chút, cái gì là không có?"
Hàn Phỉ cùng Đằng Mộc đồng thời mở miệng nói: "Không có hài tử!"
Vẻ mặt Hác lão bản dại ra, run giọng hỏi: "Không có? Cái gì gọi là không có hài tử?"
Đằng Mộc nhíu chặt hai hàng lông mày, nói: "Sao có thể kỳ quái như thế, vừa rồi rõ ràng ta đã thấy hỉ mạch tồn tại! Sao chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919546/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.