Đối với bọn họ mà nói, Vũ Châu thành càng ngày càng trở nên thân thiết. Kiến thiết quê hương, không có người nào là không vui.
Ngay lúc Vũ Châu thành nhiệt hỏa trùng thiên làm một vố lớn, một nhóm khác thần bí tìm đến Vũ Châu thành, một người đang dùng cánh tay khô héo gõ cửa thành vẫn luôn đóng chặt.
Nhóm đại phu trong thành cùng với Hàn Phỉ đã lâu không xuất hiện cũng cũng nơm nớp lo lắng đứng ở hai bên cổng thành, giống như đang chuẩn bị nghênh tiếp ai vậy.
Đó là một đám người vô cùng bình thường, mà dẫn đầu là một lão nhân gầy còm, mặc một bộ y phục làm bằng vải bố, trạng thái tinh thần của người này cũng không quá tốt, trên gương mặt đậm vẻ mỏi mệt.
Nhưng không có một ai dám coi thường lão nhân nhìn có vẻ bình thường này, nhất là nhóm các đại phu kia, lại càng dùng hết sức lực toàn thân để khắc chế kích động của bản thân, sợ mình không kiềm chế được mà chạy qua, chỉ vì..
Lão nhân này là Đằng Mộc.
Đúng vậy, chính là Đằng Mộc đại sư được tất cả mọi người phong làm Y Thánh kia, người mà xưa nay chỉ được biết đến trong sách vở.
Ngay cả Hàn Phỉ cũng hết sức kích động, nàng không nghĩ tới một nhân vật lợi hại như vậy sẽ chủ động xuất hiện ở Vũ Châu thành, cho nên nàng mới tự mình suất lĩnh tất cả mọi người, tự mình đến đây nghênh tiếp.
Đằng Mộc ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh, nhìn Vũ Châu thành một lần nữa được kiến thiết qua, nghĩ đến những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919543/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.