Nhất thời, một dòng máu chảy ra từ miệng vết thương, huyết dịch kia gần như đã không còn màu đỏ ban đầu, mà chuyển thành màu đỏ thẫm, còn tản ra một chút mùi hôi, cũng sền sệt, vô cùng buồn nôn.
Tay đứt ruột xót, ngón tay trực tiếp bị cắt ra như thế làm sao có thể không đau? Hàn Phỉ nhíu nhíu mày, nhịn xuống, còn dùng lực bóp ngón tay, nặn huyết dịch trong đó ra.
Tần Triệt đứng ở một bên sốt ruột vô cùng, nhưng cũng không giúp đỡ được gì, không thể làm gì khác hơn là xoay người bê chậu nước cùng khăn tay đến.
Sau khi nặn ra máu độc, y phục của Hàn Phỉ cũng bị dơ, vết thương rất đau, Hàn Phỉ cơ hồ là cắn răng chịu đựng, mãi đến tận khi máu chảy ra bến thành màu đỏ bình thường nàng mới buông ra, trực tiếp ngâm ngón tay vào trong chậu nước.
Tần Triệt nhìn ngón tay của Hàn Phỉ tựa hồ không còn sưng khủng bố như vừa nãy nữa, trái tim bị nhấc lên cao của hắn mới buông lỏng xuống, hắn lập tức nhìn về phía tiểu quái vật đang cuộn tròn thành một đoàn nằm úp sấp trên mặt đất.
Ánh mắt Tần Triệt hiện tại có thể nói là vô cùng nguy hiểm.
Tiểu quái vật nhạy cảm như vậy, tự nhiên là có thể nhận ra được, nó không dám động đậy, dường như là trời sinh đã vô cùng sợ hãi Tần Triệt, khuôn mặt nhỏ bé vô cùng căng thẳng, ngũ quan nhăn thành bánh bao, còn thỉnh thoảng nhe răng nhếch miệng, đe dọa Tần Triệt.
Lúc Tần Triệt đang muốn động thủ, một cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919504/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.