Hàn Phỉ làm một cái thủ thế, để nàng ấy đình chỉ không cần nói chuyện, sau đó dẫn người sang căn phòng cách vách, nói: "Nói đi."
Hác lão bản cũng biết Hàn Phỉ muốn bảo mật, vì thế lại cố ý nhìn xung quanh, sau khi xác định an toàn, mới nói: "Hàn cô nương, hiện tại bên ngoài đã bắt đầu loạn, ta đã đóng cửa Thần Nông Giá, cửa hàng cũng không mở nữa, thảo dược trong kho hàng cũng cho trông giữ chặt chẽ, ta phỏng chừng không bao lâu nữa thảo dược sẽ khan hiếm, có người đang ác ý thu mua lượng lớn thảo dược, ta không có cách nào mới phải đóng cửa hàng."
Hàn Phỉ ngẩn ra, nói: "Khi nào thì bắt đầu?"
"Trước khi bệnh dịch bạo phát, liền xuất hiện không ít người đi mua hàng, ta kiểm tra sổ sách từ cửa hàng ở các nơi mới phát hiện ra, cho nên liền sớm chuẩn bị."
Hàn Phỉ nghiêm túc, nói: "Ngươi làm rất tốt."
Hác lão bản cũng không vì được khen thưởng mà cảm thấy vui vẻ, trái lại càng thêm lo lắng, nói: "Nói vậy, hiện tại tình hình bệnh dịch bên ngoài Hàn cô nương cũng có nhận được tin tức, ta cũng rất lo lắng sợ hãi, nhưng các thôn dân thôn Thủy Biên Thôn, còn có người nhà họ Dư, người nhà họ Hạ Hầu ta đều đã có sắp xếp, chỉ có thể.. tránh không có người nhiễm bệnh, những người bị bệnh cũng phải cách ly xử lý, hiện tại bên ngoài căn bản không có đại phu có thể trị liệu."
Hàn Phỉ trầm giọng nói: "Đơn thuần cách ly chẳng qua chỉ như muối bỏ biển thôi, cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919490/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.