Lúc đám người Hàn Phỉ đi tới chỗ bán đấu giá cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hội bán đấu giá so với suy nghĩ của họ còn muốn lớn hơn, cũng vô cùng náo nhiệt, đứng lặng trước mặt mọi người là một tòa kiến trúc vô cùng to lớn đủ để khiến người thán phục.
Có điều từ việc này cũng có thể suy đoán ra Hắc Thị sợ là nằm ở trong một khu vực sơn cốc, ngược lại là được trời cao chăm sóc.
Tại cửa phòng đấu giá, từng dãy Đại Hán đứng vững vàng, y phục trên người họ giống hệt với hai người Hàn Phỉ gặp lúc mới đi vào, có điều những đại hán này càng khôi ngô hơn một chút, đây hẳn đều là thủ hạ giữ cửa.
Mà ngoài cửa phòng cũng có rất nhiều người đứng xếp hàng, lần lượt chờ đợi tiến vào trong hội trường.
Đậu Dương Phong chỉ chỉ cửa ra vào, nói: "Muốn vào thì đi xếp hàng đi, đêm nay có một buổi đấu giá cực lớn, phỏng chừng sẽ có không ít thứ tốt, cho nên mới có rất nhiều tới như thế."
Hàn Phỉ nhớ đén một thứ, móc từ trong lòng ra, nói: "Dùng cái này hả?"
Đậu Dương Phong ngạc nhiên nhìn đồ vật trong tay Hàn Phỉ, kinh ngạc nói: "Tại sao ngươi có thể có thiếp mời cao cấp!"
Hàn Phỉ giơ giơ tờ thiếp, nói: "Ta có tiền."
Đậu Dương Phong hận không thể cho mình một cái tát, ai mượn ngươi lắm miệng! Cho chừa tội lắm miệng! Biết rõ miệng lưỡi nữ nhân này lợi hại, còn hỏi nhiều làm gì! Quả thực chính là tự rước lấy nhục!
Hàn Phỉ chỉnh trang lại quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919451/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.