Một lúc lâu sau, bầu không khí giống như bị đóng bang lại vậy, các Ám Vệ đều đang đợi chủ nhân của họ ra lệnh, nhưng lời nói của nữ nhân trước mặt này quả thực làm cho người ta khiếp sợ, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy chủ nhân của họ phải ăn quả đắng, nhất là tiêu tốn nhiều tâm cơ như vậy cũng không thể có được một nữ nhân. Nếu như nói dung mạo của Hàn Phỉ chỉ là khiến người ta sáng mắt lên, vậy thì sự quyết tuyệt của nàng mới là điều khiến người ta kính nể.
Trong miệng Bách Lý Mân Tu cảm thấy được vị cay đắng, nhưng hắn không có lựa chọn khác, tất cả những thứ này, đều là nhất định.
Hàn Phỉ kề sát lưỡi đao vào cổ hơn, lưỡi đao sắc bén nhẹ nhàng cắt ra một vệt máu trên cần cổ trắng nõn của nàng, máu tươi chảy ra, đâm nhói đôi mắt Bách Lý Mân Tu.
"Đủ rồi! Dừng tay!"
Thời khắc này, hắn đành hạ quyết tâm, hắn từ bỏ, triệt để từ bỏ.
Hàn Phỉ biết rõ, nàng đã thắng cược, nàng dựa vào chấp niệm của Tiểu Bạch đối với nàng mà thắng cược, lúc này bàn tay nắm chặt thanh đao cũng nới lỏng ra một ít.
Màn đêm thăm thẳm, gió thổi càng ngày càng lớn, tiếng là xây xòa xạc vang lên, mà nhiệt độ, càng thêm thấp, thu đã đến, mang theo cảm giác lành lạnh thổi qua. Bách Lý Mân Tu ngồi một mình trong căn phòng không có một bóng người, bàn tay còn đặt ở trên giường đã không còn độ ấm kia, rõ ràng vừa mới đây thôi, hắn còn tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919402/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.