Dứt lời, Hàn Thượng Thanh kín đáo lấy ra một cái túi vải, bên trong nhồi hoàng kim Nguyên Bảo, nhét vào trong tay lão công công, lão công công quen cửa quen nẻo ước chừng trọng lượng trong đó, nụ cười trên mặt càng thêm thân thiết, xem ra Hàn Thượng Thanh này cũng là một người hiểu chuyện a. Lão công công thích nhất loại người như vậy đấy.
Vì thế, lão công công lại nói với Hàn Phỉ: "Hoàng Hậu nương nương không cần lo lắng gì cả, chỉ cần an tâm gả cho Hoàng Thượng là tốt rồi, còn một vài người không liên quan, đều đã có Hoàng Thượng đẩy đi cho ngài."
Lão công công nói xong, Hàn Phỉ tựa hồ nghe hiểu ý tứ trong đó, lộ ra ánh mắt ý vị thâm trường. Lão công công thấy nàng đã hiểu, cũng không thẹn với lòng, một túi Nguyên Bảo này hắn yên tâm thoải mái mà thu lấy, sau đó rất nhanh liền xin cáo lui. Lưu lại Hàn Thượng Thanh cùng Hàn Phỉ hai mặt nhìn nhau.
Hàn Thượng Thanh rốt cục không nhẫn nại được, bùng nổ ra một tiếng sục sôi: "Phỉ Nhi, con so với cha nghĩ còn lợi hại hơn! Hoàng hậu, đây chính là hoàng hậu đấy! Hàn gia chúng ta đã bao giờ có một hoàng hậu chứ! Con đã làm cho phu thân được nở mày nở mặt a!"
Hàn Phỉ có chút thờ ơ không động lòng nhìn Hàn Thượng Thanh đầy mặt kích động. Hàn Phỉ biết rõ Hàn Thượng Thanh nhất định tưởng rằng nàng thực hiện theo mệnh lệnh của hắn, chỉ có thể nói, Hàn Thượng Thanh quá giỏi mơ tưởng, nhưng hiện tại Hàn Phỉ cũng lười giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919386/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.