Chương trước
Chương sau
Tin tức Tần Hoàng qua đời rất nhanh sẽ truyền khắp toàn quốc, chuông tang ròng rã 3 ngày, toàn bộ Đế đô đều muốn tưởng niệm ba ngày, trong lúc đó, mọi việc vui cũng đều bị cấm chỉ, ngay cả các cửa hàng cũng không được phép treo đèn lồng màu đỏ, dân chúng trong thành cũng tự giác đổi sang y phục sẫm màu, ngay cả khí tức náo nhiệt vốn có trong thành cũng đều biến mất. Một bầu không khí ngột ngạt bao phủ toàn thành, ngay cả khí trời cũng trở nên nặng nề, dự báo một cơn mưa gió sắp ập đến.
Hàn Thượng Thanh liên tiếp mấy ngày cũng phải bôn ba ở Hoàng cung, hiển nhiên Tần Hoàng qua đời khiến toàn bộ triều đình đều rung chuyển, nhất là những quan viên đời trước như bọn họ lại càng lúng túng. Vào lúc Đại Hoàng Tử Tần Mục cùng Nhị Hoàng Tử Tần Uyên tranh cướp hoàng vị, mỗi người trong số họ cũng bị ép phải lựa chọn một phe, nhưng ai có thể nghĩ đến, Đại Hoàng Tử sẽ bức thoái vị, còn bức thoái vị thất bại, Nhị Hoàng Tử lại biến mất, đến nay tung tích không rõ! Bởi vậy, cũng chỉ còn sót lại duy nhất Tam Hoàng Tử Tần Triệt. Một mực Tần Triệt trước đây lại là một Hoàng Tử tàn phế, căn bản không có khả năng kế thừa tước vị, vì thế chuyện đương nhiên, không có người nào sẽ đem tiền đặt cược trên người hắn, nhưng hiện tại, trước khi Tần Hoàng ly thế đã lưu lại di chỉ, đem hoàng vị truyền cho Tam Hoàng Tử Tần Triệt. Di chỉ ngoài ý liệu này cũng hợp tình hợp lý, dù sao trừ Tần Vương, ra, cũng không có ứng cử khác thích hợp hơn, thêm vào hiện tại tên tuổi chiến thần Tần Vương còn tương đối nổi tiếng, thuận theo dân tâm, vì thế dân chúng đối với vị Tân Vương kế vị này cũng không có sự chống cự lớn, đương nhiên, một ít xung đột nhỏ cũng có nhưng rất nhanh được giải quyết.
Tân Vương sau khi lên kế vị liền đổi quốc hiệu là Triệt, đại xá thiên hạ, còn lại tất cả như thường lệ không thay đổi, cái này khiến bách quan toàn triều vốn vô cùng hoảng loạn liền yên ổn lại, bọn họ chỉ lo 'Quan mới đến đốt ba đống lửa ', nếu Tân Vương tâm huyết dâng trào làm một phen cải biến lớn, đây mới là khiến bọn họ khổ không thể tả, thậm chí còn vô cùng chột dạ. Dù sao, trước đây làm gì có ai là không cười nhạo Vương gia tàn phế a, ai là không châm chọc sau lưng Tần Vương, nếu thật sự truy cứu, mỗi người cũng đều không ít thì nhiều đắc tội qua Tần Vương.
Bách tính thì càng không phải nói, bọn họ giống như đã hoàn toàn quên Tần Vương đã từng là một người tàn phế vậy, cũng quên mất thân thế Tần Vương, bọn họ vô cùng phấn khởi chờ đợi đến đại điển kế vị, đến lúc đó nghe nói Tần Vương sẽ bắt tháo mặt nạ hắn luôn mang trên mặt, lấy bộ mặt thật sự đứng trước bàn dân thiên hạ. Chuyện này khiến dân chúng vô cùng hoan nghênh. Phải biết, sau lưng, đoàn người đều không thiếu suy đoán khuôn mặt dưới tấm mặt nạ kia của Tần Vương đến cùng là bộ dáng gì, anh tuấn, hay là xấu xí? Là không thể gặp người, hay là chống đối sát khí? Hầu như mỗi người đều tương đối chờ mong Tần Vương bỏ mặt nạ xuống, không đúng, hiện tại nên gọi là Tân Vương, dung mạo của Tân Vương trở thành điều dân gian đàm luận nhiều nhất, thậm chí vì thế còn có người mở sòng bạc, đánh cược xem dung mạo Tân Vương là đẹp hay là xấu.
Đại điển đăng cơ sẽ cử hành sau ba ngày, toàn bộ hoàng cung cũng bắt đầu bận túi bụi, muốn trong thời gian ngắn như vậy có thể chuẩn bị kỹ càng tất cả quả thực là làm khó Lễ Bộ thượng thư, bọn họ cơ hồ là chân không chạm đất, chỉ bằng những Hoàng bào của Tân Vương đã phải vận dụng toàn bộ tú nương của Chế Y phòng khởi công.
Toàn bộ hoàng cung đều giống như một cỗ máy móc cực lớn, đang điên cuồng vận chuyển, mà bộ hạ lệ thuộc vào Tần Triệt lúc này mới bắt đầu có chút lo sợ bất an, vốn dĩ cho rằng có tướng lĩnh là Vương gia thì có thể tình cờ trêu chọc làm càn một hồi, đột nhiên lại biến thành Hoàng Đế như vậy, những phó quan này đều có chút tay chân bị gò bó, ngay cả nhiều lời một chữ cũng trở thành một loại sai lầm. Nhưng may là, thái độ của Tần Vương đối với bọn họ tựa hồ không có một chút biến hóa nào, điều này khiến các phó quan an tâm hơn, lại càng cảm thấy hài lòng, phải biết, đây chính là Hoàng đế đầu tiên trong lịch sử đem Hoàng Quyền cùng binh quyền hoàn toàn nắm giữ trong lòng bàn tay a! Dù cho Tần Hoàng đã qua đời đều không thể hoàn toàn nắm hết binh quyền đâu. Mà điều này có nghĩa là ở Hàn Linh quốc, Tần Triệt có quyền lực tuyệt độ, ngay cả một ít thế lực muốn thừa dịp Tần Hoàng tạ thế mà tạo phản, cũng bị Tần gia quân của Tần Triệt trực tiếp đoàn diệt.
Vốn dĩ Tần gia quân tổn thất thảm trọng, lại trải qua một lần biến hóa như thế, hầu như toàn bộ những người trẻ tuổi ở Hàn Linh đều vô cùng vui sướng báo danh xung phong tòng quân, nhất là sự tích Tần Vương từng ở trong đại điện, ngay trước mặt văn võ bách quan toàn triều, đưa ra yêu cầu với Tần Hoàng, đồng ý tan hết gia tài, hậu đãi binh lính đã hi sinh đã truyền khắp các ngóc ngách. Chủ tướng của bọn họ là một người trọng tình trọng nghĩa a! Quốc gia tương lai của họ rất có hi vọng a!
Mà tin tức Tân Vương Hàn Linh kế vị rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ đại lục, tứ quốc còn lại đều vì thế mà khiếp sợ, có người đoán được, cũng có người không nghĩ tới. Những người đoán đúng chính là nhóm bại tướng đã từng giao thủ với Tần Vương, tuy thua, nhưng ai cũng đều tâm phục khảu phục một nhân vật như vậy, hắn có thân phận cũng có năng lực leo lên hoàng vị này. Người không nghĩ tới tất nhiên đều sẽ thổn thức, cũng có những người đang đợi xem kịch vui. Dù sao, cai tên Tần Triệt này trước đây chính là một chuyện cười, dù cho hiện tại hắn thành chiến thần, cũng không có nghĩa là có thể được xem trọng, đánh trận hay, cũng không có nghĩa là có thể thống trị một quốc gia, nhất là lúc Tần Triệt còn là Hoàng Tử chính là kẻ bị vứt bỏ, căn bản không hề được tiếp nhận giáo dục cùng chỉ đạo của bậc đế vương, ngay cả Thái Phó đều không có, khó nghe một chút, chính là một tên võ phu!
Trì Tư chính là mọt người ôm thái độ xem kịch vui lại trào phúng, ung dung nói với Tinh Uyên: "Ta đã nói rồi, chỉ cần Vân Hỏa có địa vị gì, Hàn Linh liền nhất định sẽ không chịu thấp kém hơn quá nhiều!"
Tinh Uyên có chút bất đắc dĩ nhìn Trì Tư đang dùng lực che giấu vẻ mặt dương dương tự đắc của mình, cảm thấy người này đặc biệt đáng yêu.
"Trì Tư, sao ta thấy ngươi giống như đang cười trên sự đau khổ của người khác thế?"
Trì Tư cố gắng tỏ vẻ nghiêm túc, thề thốt phủ nhận: "Không có."
"Vậy sao ngươi lại đoán được?"
"Bởi vì ngay từ đầu, quan hệ giữa bọn họ luôn luôn là cạnh tranh."
Tinh Uyên ngẫm lại, thật đúng là như vậy.

"Trước đây, Vân Hỏa dùng chiến thuật biển người đối phó với Tần gia quân của Tần Triệt, suýt nữa diệt Tần gia quân."
"Bình thường, trước đây A Nến cũng chính là như vậy, nếu như cảm thấy hắn luôn cười mà bắt nạt hắn thì gay go, hắn chính là một con hổ biết cười a."
Tinh Uyên: "..."
Khóe môi Trì Tư vẫn hơi dương lên.
Tinh Uyên cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Vậy Hàn Linh thì sao?"
"Bình dấm chua, cực lớn." Trì Tư xem thường.
Tinh Uyên lại hỏi: "Vậy còn bệ hạ?"
"Tất nhiên là chí cao vô thượng, hoàn mỹ vô khuyết."
Tinh Uyên không nhịn được hỏi: ".. Vậy ta thì thế nào?"
Trì Tư rốt cục cam lòng đem ánh mắt đặt tren người Tinh Uyên, nhìn đến nỗi Tinh Uyên cảm thấy một trận tâm hoảng ý loạn. Trì Tư lúc này mới quay đầu đi.
Tinh Uyên không tìm được manh mối, hô: "Tư Nhi, ngươi còn chưa nói đâu!"
".. Ta không muốn làm ảnh hưởng tới mối quan hệ minh hữu giữa chúng ta."
Tinh Uyên: "..."
Nói chung, ba ngày sai, đại điển kế vị sẽ diễn ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.