Hàn Văn Thư cứ như vậy từ một thiếu gia Hàn phủ lưu lạc thành dáng vẻ như bây giờ, nhưng tính hắn cũng không thích nói chuyện, bị khi phụ cũng không lên tiếng, yên lặng chịu đựng, hành động này càng làm cho mọi người càng thêm không để hắn ở trong lòng, bắt nạt càng thoải mái, bọn hạ nhân này thích nhất chính là làm những chuyện bỏ đá xuống giếng. Nhưng mọi người biết rõ, bề ngoài lão gia cũng không đoạn tuyệt quan hệ với Hàn Văn Thư, vì thế không có lý do chính đáng, cho nên sau khi bị Hàn Phỉ hỏi như thế, liền không biết đáp lại thế nào.
Hàn Phỉ nhìn dáng vẻ hốt hoảng của bọn họ, lại nhìn Hàn Văn Thư yếu đuối yên tĩnh như vậy, nhất thời hiểu rõ, nàng lộ ra nụ cười trào phúng, những người này quả nhiên đều là mắt chó, mỗi một người đều gió chiều nào theo chiều nấy, năm đó nàng không phải cũng nhận qua những lời châm biếm cùng bắt nạt này sao? Ngay cả thân phận Hoàng Tử cao quý như Tần Triệt còn từng bị khi phụ.
Trong lòng Hàn Phỉ giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nàng ngẩng đầu nhìn tiểu đồng giống như đang cười trên sự đau khổ của người khác, nói: "Những người này giao cho ngươi, ngươi xử trí như thế nào cũng có thể, tất cả hậu quả, ta sẽ gánh chịu, ta sẽ nói với cha, ngươi không cần lo lắng."
Tiểu đồng lập tức liền mừng như điên, những người này bình thường cũng không thiếu chế nhạo hắn chỉ là một tên canh cửa, bây giờ được ban ơn như vậy sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919374/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.