Toàn bộ công tác dọn dẹp suốt một ngày, nhưng mới vẻn vẹn hoàn thành một phần, Phạm Tình la hét mệt đến ngất ngư, yêu cầu nghỉ ngơi mới kết thúc một làm việc này.
Phạm giáo sư xoa bóp eo, nói: "Khổ cực, nhưng mấy ngày tới e là chúng ta đều phải ở lại nơi này, dọn dẹp xong càng nhanh càng tốt."
Phạm Tình trực tiếp bày ra khuôn mặt đau khổ, quay đầu đi tìm Hàn Phỉ tố khổ, nhưng vừa quay đầu phát hiện Hàn Phỉ vẫn còn đang nhìn một đống đồ vật kỳ quái kia, đó là những thứ hôm nay nàng dọn dẹp ra.
Phạm Tình không nhịn được đi tới, nhìn những thứ đã được lau sạch bùn đất, lộ ra vốn là dáng vẻ vốn có, kinh ngạc một hồi, nói: "Những thứ này là trống sao?"
Hàn Phỉ gật đầu.
Phạm Tình đưa tay ra gõ, tiếng trống trầm ổn, tương đối to rõ, nói: "Wow, vẫn còn có thể dùng! Thần kỳ như vậy sao?"
Phạm giáo sư cũng nghe thấy tiếng trống, đi tới, kinh ngạc nói: "Trống? Tại sao lại có thể có trống? Trong ghi chép tựa hồ chưa từng thấy."
Hàn Phỉ lẩm bẩm nói: "18 chiếc trống biên cương."
Phạm giáo sư nghiêng đầu nhìn sang, nói: "Cái gì?"
"Thần nữ vì muốn khích lệ binh lính mà trình diễn trống, tên là 18 chiếc trông biên cương, cũng gọi là tiếng trống thần nữ, có tác dụng làm phấn chấn quân tâm."
Lúc Hàn Phỉ nói xong lời này, Phạm giáo sư cùng Phạm Tình cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, Phạm giáo sư nói thẳng: "Tiểu Phỉ, làm sao ngươi biết?"
Hàn Phỉ cười khổ một tiếng, không hề trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919348/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.