Không một ai đoán được đồ vật trong quan tài. Đó là một bộ quân phục đỏ như lửa. Ngay cả đệm nhuyễn giáp trên thân áo cũng được đặt chỉnh tề. Cả kiện quân phục tỏa ra một cảm giác uy áp mạnh mẽ, giống như được tẩy lễ bởi chiến tranh, đó cũng không phải là một bộ quân phục mới tinh, trên thân còn mang theo vết máu loang lổ, cùng với vài chỗ tổn hại, không một tiếng động tự thuật với người đời rằng nó đã từng trải qua chém gϊếŧ.
Phạm giáo sư tự mình lẩm bẩm: "Đây là quân phục của thần nữ, là quân phục đã từng cùng với thần nữ chinh chiến qua vô số trận đánh, thì ra mộ huyệt này không phải là để mai táng người! Mà dùng để mai táng một bộ quân phục! Không trách được những vật dụng dùng để tế tự này cũng dày đặc chính khí, sợ là muốn dùng để trấn trụ bộ quân phục kia!"
Hàn Phỉ cũng đang nhìn chăm chú bộ quân phục này, dần dần, nàng nhớ ra, nàng đã từng thấy bộ y phục này, trừ đi những vị trí trọng yếu được nhuyễn giáp bảo vệ, bộ quần áo này nàng đã từng được nhìn thấy bản mô phỏng trong A Mã Cung, nàng còn từng mặc nó. Còn nữa, trống.
Ánh mắt Hàn Phỉ lập tức liền dời khỏi cỗ quan tài, nhìn về đồ vật lớn nhất được đặt trong một góc, đó là một đồ vật hình tròn bị bùn đất bao trùm chặt chẽ, mới nhìn qua cũng không biết là vật gì, cho nên sau khi bị khai quật ra vẫn bị tùy ý đặt trong góc. Nhưng Hàn Phỉ lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919347/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.