Vượt qua đỉnh núi, Hàn Phỉ cuối cùng cũng coi như đến được lối vào mà Hạ Hầu Quyết nói tới, đây thực ra không đáng nói là một cái cửa vào, nếu như không phải là Hạ Hầu Quyết luôn mãi khẳng định, nàng nhất định cho rằng hắn đây là đang nói đùa, bởi vì trước mặt là một ngôi mộ. Đúng vậy, không nhìn lầm, chính là một phần một niên đại đã lâu. Đúng hơn là một khối Vô Tự Bi, trông khá là đơn giản, nhưng dấu vết lâu đời trên đó rất sâu, dù thế vẫn cứ ngoan cường đứng vững vàng.
Hàn Phỉ nhìn hai bên tấm Vô Tự Bi, vẫn không nhìn ra cái gì, nói: "Cái này phải làm sao để đi vào a?"
Hạ Hầu Quyết lắc đầu một cái, nói: "Ta cũng không biết, nhưng cửa vào xác thực chính là chỗ này, ta nhớ không lầm đâu."
"Được rồi."
Hàn Phỉ vén tay áo lên, bắt đầu quan sát từ trên xuống dưới tấm bia mộ này, thỉnh thoảng lại đưa tay ra sờ soạng, nàng nhớ trên ti vi từng nói muốn mở cơ quan đều là sau khi chuyển động vật gì đó liền mở ra một cái cửa! Ngay lúc Hàn Phỉ nghĩ như vậy, tay nàng vô thức ấn xuống một cái, lập tức bên tai vang lên tiếng ầm ầm ầm, nấm mồ sau tấm Vô Tự Bi chậm rãi tách ra hai nửa, lộ ra một cái cửa động đen nhánh, có một lối cầu thang đá dẫn sâu xuống không gian tối om bên dưới.
Hạ Hầu Quyết không nhịn được phải giơ ngón tay cái với Hàn Phỉ, không hổ là hậu nhân của thần nữ, phát hiện cơ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919326/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.