Hàn Phỉ không thể làm gì khác hơn là giải thích nói: "Đồ Mộng Hàm là người đã tham gia giải đấu y sư, thực lực của nàng không kém ta, ngay cả ta cũng không mò ra được nội tình của nàng, nếu như vừa rồi nàng dùng độc với các ngươi, dưới sự không phòng bị, các ngươi đã sớm chết."
Hạ Hầu Quyết kinh hãi đến biến sắc, nói: "Cô nương kia cũng là một đại phu sao, lợi hại như vậy ư?"
Hàn Phỉ sờ sờ cằm, híp mắt nói: "Có điều nàng ta xuất hiện ở đây thật là ý vị sâu xa."
Trừ điểm Đồ Mộng Hàm là đại phu ra, Hàn Phỉ càng để ý thân phân người ứng cử của nàng ta, Hàn Phỉ rõ hơn ai hết sự cường đại của hệ thống, một khi nàng ta hoàn thành được nhiệm vụ thu được tưởng thưởng gì đó, nếu đối mặt e là thắng bại khó liệu.
Hạ Hầu Quyết thấy Hàn Phỉ trở nên trầm mặc, trong lòng tràn đầy vẻ không cam lòng, nói: "Vậy chúng ta cứ thế từ bỏ bảo tàng sao, đã chạy tới tận đây, ta thật sự là không cam lòng."
Nghe vậy, Hàn Phỉ lộ ra ánh mắt kinh ngạc, nói: "Ta nói muốn từ bỏ lúc nào hả?"
Hạ Hầu Quyết càng thêm kinh ngạc, nói: "Vậy ý ngài là.."
Hàn Phỉ giải thích nói: "Ta là sợ ngươi đầu óc nóng lên cái gì cũng không rõ ràng dẫn tới khinh xuất, chết như vậy chính là ngu xuẩn nhất."
Hàn Phỉ thở dài một hơi, thấm thía nói tiếp: "Làm người a, phải lấy đại cục làm trọng, ta biết ngươi không sợ chết, nhưng ngươi đã nghĩ tới tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919324/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.