Trong hoàng cung Hàn Linh, Tần Hoàng đã mang bệnh nằm trên giường rất lâu, toàn bộ bầu không khí hoàng cung đều rất ngột ngạt, ngay cả cung nữ thái giám tới lui dáng vẻ cũng đều vội vàng. Hàn Yên vừa hầu hạ Tần Hoàng uống thuốc xong, cũng dụ dỗ hắn ngủ, mới chậm rãi thả chén thuốc trong tay xuống, vẻ ấm áp nhu hòa một khắc trước vẫn còn trên mặt đều biến mất, có chỉ còn dư lại sự căm ghét cùng thiếu kiên nhẫn.
"Còn bao nhiêu thời gian nữa?"
Hàn Yên đột nhiên hỏi như vậy, không hề để ý Tần Hoàng còn nằm trên giường.
Sau một khắc, thân ảnh Cảnh Đông chậm rãi hiển hiện, thần tình nghiêm túc, nói: "Nhanh thôi, dược hiệu phát huy khoảng chừng một tháng liền đủ."
Sắc mặt Hàn Yên càng kém, nhưng cũng biết thời gian một tháng đã là nhanh nhất, muốn tránh tầm mắt của ngự y, khiến Tần Hoàng thần không biết quỷ không chết mà không ai biết, thật sự có chút khó khăn. Nàng tuy hiểu, nhưng kiên nhẫn của nàng đã đến cực hạn, nhất là gần đây, do dược hiệu tác động, thân thể Tần Hoàng mỗi ngày một kém hơn, thậm chí hiện tại thần chí đã có chút không tỉnh táo, càng ngày càng xem nàng là Tuyết quý nhân, hôm đó cứ gọi 'Tuyết nhi Tuyết nhi', ngay cả tình ý nồng đậm trên gương mặt, cũng đều là đối với người khác. Điều này khiến Hàn Yên làm sao tiếp thu được. Cho dù nàng không để ý tình cảm thật sự của Tần Hoàng, nhưng bị một người nam nhân xem là một người phụ nữ khác, ai cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919296/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.