Tiểu hài nhi nhìn mập mạp bị đánh, con mắt lập tức bắt đầu nóng lên, cũng không tiếp tục quản lời hắn đã đồng ý trước đó, trực tiếp rống giận muốn xông tới, cắn chết những kẻ đang đánh mập mạp! Nhưng hắn còn chưa chạy đến, liền trực tiếp bị người ấn xuống, mạnh mẽ đè thân thể nho nhỏ của hắn trên đất. Tiểu hài nhi liều mạng giãy dụa, trong miệng phát sinh từng tiếng tiếng gào thét, dọa hai vị tiểu công chúa phát sợ, sửng sốt lùi về sau mấy bước, vẻ mặt sắp khóc đến nơi.
"Đại ca, hắn, hắn phát rồ rồi, hay là chúng ta rời đi đi, ô ô, ta sợ."
Tần Mục dương dương tự đắc nhìn nhãi con bị đè trên mặt đất giãy dụa, nói: "Tứ muội, sợ cái gì, không phải chỉ là một con chó sao? Đừng sợ."
Một trận cười phá lên. Tựa hồ ở trong mắt bọn họ, căn bản không hề coi tiểu hài nhi là người mà đối xử, càng đừng nói gì là Hoàng Tử! Mặt Hàn Phỉ đã sưng lên. Hai tay nàng nắm chặt. Một luồng bạo lệ mãnh liệt trong thân thể nàng đang giãy giụa muốn thoát ra, hai tay nàng dâng lên khí lực, nhưng mà, nàng khắc chế. Nàng sợ ràng bản thân kích động, mang đến hậu quả, có thể sẽ khiến tiểu hài nhi đang giãy dụa sinh tồn lại càng thêm sống không nổi. Nàng chịu đựng được khuất nhục như vậy, mặc cho gò má sưng lên, nóng rát đau đớn. Bên tai, nàng hình như nghe thấy tiếng nhãi con gầm nhẹ.
Đôi mắt tiểu hài nhi đã phát hồng, hắn liều mạng muốn đứng lên, nhưng chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919240/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.