Hàn Phỉ nghe rất nghiêm túc, nhưng càng nghe lại càng không hiểu, nói: "Vậy tại sao bọn họ phải đuổi theo chúng ta?"
Bách Lý Mân Tu lắc đầu một cái, nói: "Đây cũng chính là chỗ ta nghĩ không ra."
Những quân phản nghịch này bình thường đều hoạt động ở khu vực biên giới, rất ít vào sâu chỗ giao giới của giữa hai nước lớn như vậy, chứ đừng nói gì đến lần này nhân số cũng không ít, nhất là tên Hô Duyên Đình đi đầu kia, Bách Lý Mân Tu đã từng nghe nói qua, có thể xem như là một người tài hoa trong đám quân phản nghịch, trong một vài chiến dịch nhỏ cũng đạt được không ít thành tích, chính Bách Lý Mân Tu cũng từng muốn mời chào hắn đầu nhập Vân Hỏa quốc. Nhưng mà, người này tính tình cứng rắn, không hề có một chút ý tức phục tùng, Bách Lý đã từng muốn đích thân gặp mặt một lần, không nghĩ tới lại nhìn thấy hắn ở chỗ này.
"Thống lĩnh là Hô Duyên Đình, là một tưỡng lãnh rất mạnh, chúng ta phải cẩn thận."
Hàn Phỉ hấp háy mắt, nói: "Thống lĩnh sao?"
"Ừm."
Hàn Phỉ một lần nữa nhìn xuống, nhìn những người kia từ từ đi tới vòng vây chỗ nàng bố trí.
"Tiểu Bạch."
Hàn Phỉ đột nhiên kêu một tiếng, nhưng bởi vì vẫn che miệng mũi, cho nên giọng nói của nàng có chút mơ hồ.
"Ừm."
"Ngươi biết không, gần đây tâm tình của ta rất táo bạo."
"Ừm.."
"Là thời điểm bày ra kỹ thuật chính thức."
Nếu như không có Vô Tận Sâm Lâm này, Hàn Phỉ hay sẽ chỉ nghĩ đến trốn, bọn họ căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919209/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.