Băng Linh ở trong lòng tính toán lợi ích lớn nhất cho mình, nàng phát hiện, chỉ có nắm chắc vị Vương gia này, thì tương lai của nàng mới phát triển như nàng suy nghĩ. Vương gia.. cũng là một nam nhân. Nắm chắc một người nam nhân, dĩ nhiên là dựa vào sắc đẹp. Băng Linh đối với dung mạo của mình vẫn có lòng tự tin, tại giải đấu hoa khôi lần đó, nếu không phải đột nhiên xuất hiện nữ tử áo đỏ kia, thì nàng chính là hoa khôi tân nhiệm rồi! Nhớ lại chuyện này, Băng Linh còn có chút không cam lòng, nếu nàng là hoa khôi tân nhiệm, sao có thể lưu lạc tới bước đường này? Mà nữ tử áo đỏ kia xem như là người trong lòng Băng Linh ghét nhất, nàng tuyệt sẽ không thừa nhận bản thân mình đang ghen ghét với nàng ta.
Mang theo suy nghĩ như vậy, Băng Linh giương mắt nhìn về phía Vương gia đang cúi đầu ngồi, nàng không nhìn ra vẻ mặt hắn, nhưng chuyện này cũng không hề gây trở ngại nàng thực hiện kế hoạch.
"Vương gia, để nô tỳ đến hầu hạ ngài đi." Vừa kiều mị nói, vừa giả vờ phong tình híp mắt.
"Không cần." Hắn hờ hững trả lời hai chữ.
Băng Linh không để ý đến ý tứ trong lời nói của hắn chút nào, thạm chí còn coi đây chỉ là thói xấu của nam nhân mà thôi, nghĩ một đằng nói một nẻo, hành động cùng biểu hiện khác nhau, nàng đánh eo đi tới, dáng dấp mềm mại vô tội, ghé sát vào một chút, nàng nửa quỳ xuống, lúc đang muốn nằm sấp trên hai chân Tần Triệt, một cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919199/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.