Chương trước
Chương sau
Khánh thị sẽ không bao giờ có thể quên, sau khi Tuyết quý nhân tiến cung, nàng lần đầu tiên nhận ra ở trong đôi mắt Hoàng Thượng một loại tình cảm vô cùng khác thường, đó là loại tình cảm nàng chưa bao giờ nhìn thấy. Tương kính như tân nhiều năm như vậy, Khánh thị bầu bạn bên cạnh Hoàng Thượng từ lúc hắn còn là Hoàng Tử đến Thái tử, rồi đến vị trí cao nhất thiên hạ này, nàng tự nhận là đã hiểu thấu tâm tư của Hoàng Thượng, nhưng đây là lần đầu tiên nàng cảm giác được sự nguy hiểm, từ xưa đế vương không thể động chân tình, nàng cũng chưa bao giờ hy vọng xa vời rằng Hoàng Thượng sẽ chân tình với nàng, chỉ cần tương kính như tân như vậy, vì thế Khánh thị cũng không để ý hàng năm có bao nhiêu tú nữ tiến vào cung, nhưngTuyết quý nhân thì không giống!
Một nữ tử được Hoàng Thượng dùng chân tâm mà yêu thích thì nhất định là kẻ địch lớn nhất của nàng! Từ ban thưởng, độc sủng từng bước một tấn thăng đến địa vị có thể uy hiếp nàng, Khánh thị nếu không phải dùng dư luận triều đình áp chế Tuyết quý nhân lại, khiến Hoàng Thượng hạ thấp nhiệt tình, thì e là cái hậu vị này cũng bị người phụ nữ kia cướp mất!
Bề ngoài Hoàng Thượng tựa hồ như lạnh nhạt Tuyết quý nhân, đày nàng vào lãnh cung, nhưng chẳng qua là tìm biện pháp đè dư luận của triều đình xuống, kì thực hắn đang chuẩn bị cho một ngày Tuyết quý nhân tấn cấp mà thôi.
Khánh thị xưa nay chưa từng ghen ghét với một người phụ nữ như thế, cho nên khi Tuyết quý nhân sinh ra Hoàng Tử, nàng biết rõ nàng đã không thể chờ đợi. Sự việc xảy ra sau đó, tất cả vận mệnh của nghiệt tử kia có thể nói là một tay Khánh thị tạo thành, mà nghiệt tử kia cũng không thể đứng lên nổi nữa, nhưng đáng tiếc hắn còn sống. Dù sao, một người tàn phế làm sao có khả năng leo lên hoàng vị? Khánh thị cho rằng, mình chỉ cần nhịn một chút để cho tên tàn phế kia sống trên đời, chỉ cần chờ Mục nhi leo lên hoàng vị, khi đó nàng sẽ có cơ hội từ từ dằn vặt nghiệt tử kia, nhưng mà, tất cả mọi tính toán cũng có sai lầm. Mà sai lầm này bắt đầu từ chính A Mã Cung!
Nói đến đây mới nhớ, tuổi tác nghiệt tử kia đã đến lúc đề thân, nhưng bởi vì nàng làm khó dễ, nghiệt tử chưa bao giờ có cơ hội đón dâu, nhưng Hoàng Thượng đột nhiên mở ra A Mã Cung, cũng mượn danh nghĩa của Mục nhi, hấp dẫn một nhóm lớn con gái của các quần thần tiến vào A Mã Cung, chính là từ lúc này, Khánh thị đã không còn hiểu Tần Hoàng nữa. Cho tới sau khi tất cả mọi chuyện xảy ra, nàng cũng rất bất ngờ. Nhất là nghiệt tử cứ thế biến mất, lúc Hoàng Thượng không để ý cái nhìn của người trong thiên hạ tuyên bố lệnh truy nã, Khánh thị liền biết mình không thể tiếp tục nhẫn nại được nữa, dù cho phải dùng đến thế lực nhà mẹ đẻ, nàng cũng sẽ không tiếc, nàng sẽ không để cho bất kì kẻ nào cản trở Mục nhi leo lên hoàng vị! Cho dù là Tần Uyên kia! Khánh thị căn bản không thèm để vào trong mắt, vừa không chiếm được sủng ái của Hoàng Thượng, thực lực nhà mẹ đẻ cũng mềm yếu, không có lực uy hiếp.
"Mục nhi, mấy ngày này ngươi nhớ đừng đi tới trước mặt phụ hoàng ngươi, tốt nhất đi lại với quần thần nhiều một chút."
Nghe thấy Khánh thị nói như vậy, sắc mặt Tần Mục có một tia khác lạ, còn có một tia do dự, nói: "Mẫu Hậu, Phụ hoàng hiện giờ còn trẻ, nếu như nhi thần manh động, sẽ không khiến Phụ hoàng ngờ vực chứ?"
Khánh thị cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi chú ý hành tung, đừng quá mức tùy tiện phô trương là được, phụ hoàng ngươi cũng có lúc hồ đồ."
Tần Mục giật nảy cả mình, hắn xưa nay chưa từng nghe Mẫu Hậu nói về Phụ hoàng như vậy, trong giọng nói kia chứa đầy sự thất vọng.
"Đúng rồi, việc sắp xếp nhân thủ vào Hàn phủ ra sao rồi?"

Tần Mục cúi đầu nói: "Đã ấn theo ý của Mẫu Hậu cài người vào, nhưng Mẫu Hậu, Hàn Thượng Thanh chẳng qua chỉ là một Thừa tướng không có thực quyền mà thôi, vì sao phải để ý như vậy?"
Đây cũng là chỗ Tần Mục không hiểu.
Lúc Khánh thị nói muốn cắm nhân thủ vào phủ của Hàn Thượng Thanh, Tần Mục cũng đã đưa ra nghi vấn, nhưng khi đó Mẫu Hậu cũng không giải thích, chỉ nói là sẽ có chỗ dùng đến.
"Tổn thất một Hàn Phỉ, nhưng nàng cũng coi như là giúp bản cung hoàn thành một chuyện, nghiệt tử kia lưu lại trong hoàng cung sẽ khiến bản cung vĩnh viễn không thể ra tay với hắn, bởi vì người đầu tiên Hoàng Thượng hoài nghi sẽ là bản cung, hiện tại hắn bị Hàn Phỉ mang đi, bản cung ra tay cũng không cần lo lắng gì nữa, Hàn Phỉ không còn, nhưng vẫn còn Hàn Yên đấy, không phải sao?"
Tần Mục nghe xong, thoáng hiểu ra ý tứ của Mẫu Hậu, nói: "Hàn Yên? Chẳng qua chỉ là một nữ tử có mỹ mạo thôi, Mẫu Hậu lưu ý nàng là có ý gì?"
Khánh thị cười cười, nói: "Mục nhi, ngươi vẫn còn rất trẻ, bản cung đã nghe nói, ở cửa ải huấn luyện thứ hai của A Mã Cung, Hàn Yên đã làm được không ít chuyện, ở chỗ bần dân kia vẫn tính là có chút tác dụng, sau này sẽ có chỗ cần dùng đến nàng ta, ngươi nhớ phải cho người bảo vệ nàng."
Tần Mục có chút xem thường nói: "Chỉ là mấy chuyện vặt của lũ bần dân, có gì đáng lưu ý? Nhưng mà kĩ thuật nhảy của nàng ta cũng coi như không tệ."
Khiến Tần Mục có ấn tượng sâu nhất, chính là điệu mua khuynh thành lần đó, hắn thừa nhận, Hàn Yên này đúng là nắm giữ dung mạo khuynh thành, nhưng hắn cũng không phải là vô cùng lưu luyến mỹ mạo, quyền lợi mới là thứ lớn nhất nam nhân nên truy cầu.
Khánh thị có chút vui mừng nhìn con trai của nàng, thích nữ sắc nhưng cũng không lưu luyến si mê, hiểu rõ bên nào nặng bên nào nhẹ, đây chính là hài tử nàng một tay dạy dỗ, ngày sau sẽ là người kế thừa đế vị.
"Ngươi đi xuống trước đi, nhớ kĩ lời Mẫu Hậu nói, Mẫu Hậu sẽ không để bất kì kẻ nào đe dọa vị trí kia của ngươi."
Tần Mục xin cáo lui, sau khi còn lại một mình Khánh thị lại hạ mệnh lệnh, triệu kiến Hàn Yên.

* * * Lúc đoàn người Hàn Phỉ một lần nữa bị thành chủ triệu kiến, sắc mặt Thành Chủ đại nhân rõ ràng đẹp đẽ hơn rất nhiều, khi nhìn thấy bọn họ, thái độ cũng không tính là quá kém, chỉ thúc giục bọn họ mau đi xem nữ nhi của hắn, mau chóng chữa khỏi toàn bộ bệnh tình cho nàng, người nhà họ Phương đã phái người đến dò hỏi tình huống, ra lệnh cưỡng chế bọn họ nhất định phải trong vòng ba ngày làm cho thuốc đến bệnh trừ, bằng không bọn họ đều phải chết. Chẳng qua lần này, Ngu Vân Khánh yêu cầu muốn một mình chẩn bệnh, bằng không rất khó chữa khỏi bệnh được. Sau nhiều lần tranh luận, thành chủ miễn cưỡng đồng ý, nhưng cũng phải người canh giữ ở cửa ra vào, một khi tình huống bên trong có gì khác thường sẽ lập tức bắt giữ bọn họ.
Sau khi trong phòng chỉ còn lại người nhà họ Dư cùng Hàn Phỉ, con gái thành chủ đang nằm trên giường cũng không thể giả bộ được nữa, trực tiếp ngồi lên, đi về phía Dư Mở Chính, lại bị khuôn mặt còn bị sưng của dọa cho nhảy dựng, nói: "Ngươi đây là làm sao? Sao mặt lại sưng lợi hại như vậy?"
Dư Mở Chính thật sự thật không tiện giải thích đây là do bị cha cùng gia gia đánh, không thể làm gì khác hơn là cười gượng.
Hàn Phỉ đứng ra đánh gãy cuộc nói chuyện của bọn họ, nói thẳng: "Ngươi không muốn gả cho Phương gia gì đó đúng không?"
Tiểu thư Thành chủ có chút nghi hoặc nhìn người nông phụ bình thường này, nhưng vẫn gật đầu nói: "Mọi người đều biết Phương gia ở Lâm Nam Thành hoành hành bá đạo, tên Phương Minh nhà đó cũng bạo ngược thành tính, đã dằn vặt chà đạp bao nhiêu nữ tử rồi! Ta gả đi còn không bằng chết!"
Hàn Phỉ trầm giọng nói: "Vậy vì sao thành chủ còn đem ngươi đẩy vào hố lửa như vậy?"
Tiểu thư Thành chủ cười thảm nói: "Cha chẳng qua là muốn sinh ý của Phương gia thôi, Phương gia kinh doanh bán đấu giá, lấy đó làm nghề để kiếm tiền, Phương gia đồng ý lấy ra ba phần cổ phần đổi lấy việc hôn nhân với ta."
Hàn Phỉ sờ sờ cằm, nói: "Khó trách, nhưng ngươi cho rằng giả bộ bệnh là có thể tránh thoát sao?"
Thành chủ tiểu thư gật đầu nói: "Phương gia cưới thế thiếp có một chút yêu cầu, chính là nhất định phải tuyệt đối khỏe mạnh, không thể có một tia ốm yếu, vì vậy cha mới kéo dài tới hiện tại, nhưng.. Ta biết, không giả bộ được bao lâu, ta không muốn liên lụy Mở Chính.."
Hàn Phỉ trong lòng có khúc mắc, nhưng đối với cô tiểu thư thành chủ này lại có mấy phần hảo cảm, nàng ta cũng xem như còn có chút thiện tâm, không phải là lợi dụng Dư gia. Như vậy lần nhiệm vụ cứu vãn con gái thành chủ này, kỳ thực chính là hoàn thành tâm nguyện của nàng ta đúng chưa?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.