Nhưng cổ tay này đã bị tóm lấy. Hàn Phỉ ngơ ngác nhìn nam thần. Tần Triệt nắm thật chặt tay nàng, sau đó ấn xuống, lại không hề buông tay.
Khuôn mặt Man Diệp đã mất đi ý cười, vừa rồi cánh tay của Hàn Phỉ vô thức giơ lên kia đã làm bại lộ ý đồ của nàng, một người phụ nữ lại muốn đánh hắn. Quả thực là buồn cười! Khi dễ hắn là quả hồng mềm sao?
Mà lúc này, Man Diệp không hề nhìn thấy, ở giữa hai ngón tay, Hàn Phỉ đang lặng lẽ thu hồi ngân châm. Mà trên cây kim, còn chứa kịch độc.
Man Diệp tiến lên một bước, nói: "Ngươi là ai? Nữ nhân này chúng ta đã chọn."
Tần Triệt nhàn nhạt nói: "Nàng là của ta."
Man Diệp đang muốn phản bác, Bách Lý Mân Tu ngăn cản hắn, nói: "Man Diệp, đủ rồi."
Man Diệp không phục: "Nhưng mà.."
Bách Lý Mân Tu nhìn về phía Hàn Phỉ, nói: "Nếu ngươi không đồng ý, ta có thể dùng đại giới lớn hơn để đổi ngươi lại."
Có nghĩa là, nếu ngươi không muốn đi cùng người đàn ông này, ta sẽ giúp chuộc ngươi về.
Hàn Phỉ lập tức khoác lên cánh tay Tần Triệt, xích lại gần hắn, dùng hành động thực tế biểu thị nàng vô cùng đồng ý! Tuyệt đối không có nửa phần miễn cưỡng!
Sắc mặt Bách Lý Mân Tu lóe lên một tia thất lạc. Nhưng, hắn không thích làm người khác khó chịu, chẳng qua cũng chỉ là một nữ tử cùng hắn bèo nước gặp nhau, càng quan trọng hơn là, hắn không thích loại cảm giác không thể khống chế tâm tình này, kịp lúc đoạn đi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919161/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.