Hàn Phỉ bị đưa vào trong hiệu thuốc, có người dâng nước trà cùng bánh ngọt, chưởng quỹ lo sợ tát mét mặt mày đứng ở một bên, nói: "Không biết khách quý đại giá quang lâm, lúc trước hiểu nhầm mong rằng tiểu thư đại nhân đại lượng không tính toán."
Hàn Phỉ cười híp mắt uống trà, ăn bánh ngọt, không nói lời nào, thái độ lập lờ nước đôi này thành công khiến chưởng quỹ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
"Khách quý.."
Hàn Phỉ rốt cục mở miệng ngắt lời hắn: "Không cần phải nói những lời này nữa, ta đến chỉ vì muốn mua một ít dược tài, còn có muốn hỏi ngươi một ít chuyện."
Chưởng quỹ lập tức đáp lời: "Khách quý yên tâm, bản điếm nhất định sẽ dâng mọi dược tài tốt nhất cho khách quý."
Chưởng quỹ cũng là người rất kiên quyết, vì muốn cứu vãn hình tượng trong lòng khách quý mà định đáng cuộc một phen, tự mình móc tiền túi ra, chỉ hy vọng vị khách quý này thỏa mãn.
Hàn Phỉ đương nhiên thỏa mãn, còn cười híp mắt tiếp nhận, hiện tại thế đạo không dễ dàng gì, nàng và Vương gia thân là tội phạm truy nã, tuy rằng Vương gia có vẻ không hề quan tâm đến tiền tài, nhưng nàng không thể không lo lắng a, không phải lo liệu việc nhà thì sẽ không biết gạo, dầu, củi, muối quý giá, vẫn nên tiết kiệm một chút thì tốt hơn.
"Chỗ này của ta có một tờ khai, ngươi cứ theo như trong đó mà chuẩn bị dược tài tốt cho ta là được."
Chưởng quỹ tiếp nhận, lập tức dặn dò tiểu nhị đi lấy thuốc, phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919153/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.