Cử hành pháp sự là một tế điển vô cùng quan trọng, vì thế Tuệ Minh đại sư lại càng nghiêm cẩn thực hiện, chỉ là ở thời điểm không có ai chú ý, ánh mắt hắn sẽ hơi liếc nhìn về một hướng khác.
Đầu tiên là tế thiên, tế phẩm đã chuẩn bị nhất nhất được người mang lên, toàn bộ đều ném vào trong một cái đỉnh cực lớn, mà trong đỉnh đang hừng hực hỏa diễm, thôn phệ toàn bộ tế phẩm, tượng trưng cho thượng thiên đã hưởng dụng, Tuệ Minh đại sư đi vài vòng quanh đỉnh, hỏa diễm bên trong theo bước chân của hắn chợt sáng chợt tối, giống như có linh tính vậy, khiến đám bách tính chứng kiến đều trợn mắt ngoác mồm, càng thêm tin tưởng đại sư là người có thể câu thông thiên địa.
Linh hồn Hàn Phỉ tung bay ở bên cạnh Vương gia nhìn thấy cũng phải sửng sốt một chút, cái này còn hoành tráng hơn cả ảo thuật đấy, cũng ra dáng lắm, nhưng vừa rồi, Tuệ Minh đại sư hình như mới liếc mắt qua đây, nàng rõ ràng nhìn thấy nam thần bên cạnh khẽ vuốt cằm, giống như đang ra lệnh.
Đến lúc này Hàn Phỉ mới hiểu, người được gọi là Tuệ Minh đại sư này chính là ám tử nam thần xếp vào Quốc Tử Giám, không nghĩ tới ám tử này có địa vị cao như thế, chẳng qua, điều này cũng nói rõ, ở lúc nàng không biết, kỳ thực nam thần cũng không kém cỏi, có yếu chỉ là thân thể hắn mà thôi. Hàn Phỉ không nhịn được nghĩ, nếu như nam thần không bị tàn tật, nếu như hai chân hắn hoàn hảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919143/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.