Hộ vệ thủ hộ ở cửa vào mê cung nhìn thấy có bóng người đi ra lập tức tăng cao cảnh giác, liền phái người đi truyền báo cho Hoàng Thượng và hoàng hậu. Tú nữ người này nối tiếp người kia, cả người chật vật từ bên trong đi ra, khi nhìn thấy cảnh sắc quen thuộc, mỗi người cũng lệ rơi đầy mặt, vừa rít gào vừa chạy ra, khiến bọn hộ vệ giật mình. Lúc Tần Hoàng và hoàng hậu chạy đến, các tú nữ đi ra cũng đã được nhóm ma ma trấn an, nhưng có thể nhìn thấy tâm tình còn có chút tan vỡ, từng người đều vô cùng chật vật, quần áo lam lũ, đúng túm lại một chỗ cũng không nói chuyện, giống như vừa phải trải qua điều gì cực kì kinh hãi. Hoàng hậu có chút lo lắng, nói: "Đây, chuyện gì thế này?" Quế ma ma vẫn luôn chờ đợi ở cửa mê cung, lập tức tiến lên một bước, nói: "Hồi bẩm nương nương, các tú nữ A Mã Cung đã đi ra, nhưng dường như bị kinh sợ, hiện tại trạng thái bất ổn." Tần Hoàng nghe vậy, ánh mắt lóe lên một tia Ám Quang, nói: "Lý phủ, Lý Tương Quân có ở đó không?" Quế ma ma và hoàng hậu đều thất kinh, Hoàng Thượng làm sao lại chỉ dò hỏi tung tích của một tú nữ như thế. "Có thể vẫn còn ở!" Ngữ khí Hoàng Thượng thêm nặng. Quế ma ma lập tức quỳ xuống, nói: "Ở đây, Lý Tương Quân đã trở ra, cũng không lo ngại!" Ánh mắt Tần Hoàng băng lãnh nhìn kỹ người đang ngồi ở trong góc, chính là Lý Tương Quân với vẻ mặt chết lặng, sát ý ở ngực chực chờ trào lên, suýt chút nữa liền rút kiếm mà đi, nếu không phải có lực tự chủ cường đại của đế vương khống chế, sợ là sớm đã máu tươi ba thước, ánh mắt hắn tràn ngập sát khí cuồn cuộn nhìn chằm chằm Lý Tương Quân. Hoàng hậu có chút nghi hoặc, nói: "Hoàng Thượng, ngài.." Lời Hoàng hậu còn chưa nói hết, nhưng lúc nàng nhìn thấy trong ánh mắt Tần Hoàng trong ánh mắt hắn đầy sát ý thì lập tức bị hù dọa, lùi về sau một bước, lời nói còn dở dang không làm sao thốt ra được nữa, nàng chưa từng nhìn thấy Hoàng Thượng khủng bố như vậy! Tần Hoàng chậm rãi thu lại tâm tình, lần thứ hai khôi phục thành dáng dấp ôn hòa, phảng phất tâm ý muốn hành hạ đến chết người vùa rồi không phải là cửa hắn, cười nói: "Trẫm không có chuyện gì, chỉ là Lý ái khanh ở trước mặt trẫm từng đề cập qua, tiểu nữ nhi của hắn thân thể không được tốt, trẫm vừa rồi cũng chỉ hỏi nhiều thêm một câu thôi." Hoàng hậu thấy thần thái tự nhiên của Hoàng Thượng, mới yên lòng, nói: "Hoàng Thượng nhân từ, là thần thiếp đa tâm." Tần Hoàng phân phó nói: "Toàn bộ tú nữ đều trở về đông đủ sao? Ngự y tới xem một chút đi." Quế ma ma chần chờ một hồi, nói: "Hồi bẩm Hoàng Thượng, còn có mấy vị tú nữ chưa đi ra." Tần Hoàng trầm giọng nói: "Thần nữ lưu lại mấy người đi, coi như không thông qua khảo hạch. Có người lấy được quyền trượng không?" Quế ma ma lắc đầu, vừa rồi nàng đã cẩn thận nhìn một cái, không có một ai trên tay cầm quyền trượng cả, nói: "Không có." Vẻ mặt Tần Hoàng thỏa mãn, vô cùng suиɠ sướиɠ, nói: "Vậy cứ như thế đi, những tú nữ không đi ra.." "Chờ chút!" Một tiếng la lên, ngắt lời Tần Hoàng định nói. Hàn Phỉ nắm quyền trượng chậm rãi từ trong bóng tối đi ra, quần áo ngổn ngang, trên mặt vô cùng bẩn thỉu, nhưng giờ khắc này, không có ai chú ý tới sắc mặt nàng có bao nhiêu chật vật, mà là nhìn trên tay nàng, đó là một cái quyền trượng hoa lệ, vô cùng chói mắt. Không ít tú nữ hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt hoặc ước ao, hoặc ghen ghét cứ như vậy nhìn sang, chỉ có Lý Tương Quân thần sắc phức tạp, còn có áy náy. Hàn Phỉ đón nhận ánh mắt mọi người, hít sâu vào một hơi, thẳng tắp hướng về phía Tần Hoàng đi đến, nàng tất nhiên là nhìn thấy trong mắt Tần Hoàng chợt lóe lên sát ý, trong lòng hơi trầm xuống, suy đoán bị đè xuống kia lần thứ hai lại hiện lên. Hàn Phỉ quỳ xuống, hai tay dâng quyền trượng, nói: "Nô tỳ không làm nhục sứ mệnh, đã đem quyền trượng của thần nữ về!" Bàn tay Tần Hoàng giấu ở tay áo nắm chặt, nhưng thần sắc trên mặt hắn chưa biến đổi, ôn hòa nói: "Đúng là đã khiến trẫm kinh ngạc, ngươi tìm thấy ở đâu?" Hàn Phỉ đang muốn nói chuyện, chuẩn bị đem cái cớ cùng từ ngữ thuyết phục đã nghĩ kỹ báo cáo lại một lần, đột nhiên mắt tối sầm lại, cứ như vậy ngất đi, nhất thời tràng diện hỗn loạn một hồi. * * * Tin tức Hàn phủ tiểu thư, tiểu thư béo kia mang quyền trượng về như gió truyền khắp hoàng thành, mọi người biết được tin tức đều kinh ngạc đến ngây người, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, cuối cùng quyền trượng lại là một bà béo bị mọi người chế nhạo bắt được. Nhất là cửa ải trắc thí cuối cùng này hầu như đã quyết định vận mệnh của nàng, vinh hoa phú quý chỉ trong chớp mắt. So với việc Hàn Phỉ bắt được quyền trượng mà nói, dường như chuyện thiếu mất mấy tú nữ đã bị rất nhiều người lãng quên, mê cung vốn chính là một nơi cực kỳ nguy hiểm, trước khi đi vào, Tần Hoàng cũng đã từng nói tất cả đều là tự nguyện làm chủ, dù cho có Thái Minh đại sư cầu phúc gia trì cũng không thể bảo đảm an toàn tuyệt đối được, mấy gia tộc đứng sau các tú nữ cũng nhất định đã chuẩn bị tâm lý. Các tú nữ an toàn đi ra, gia tộc sau lưng đều vô cùng vui mừng, mà mấy vị chưa đi ra, cũng đã chuẩn bị tốt hậu sự, trong lúc nhất thời, triều đình phân thành hai phái, một nửa đau thương, một nửa vui sướng, các thần tử chỉ có thể tiếp thu kết quả như vậy, dù sao từ lúc bắt đầu đã nên chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi. Mà người nhà những tú nữ bỏ mạng cũng không ai đứng ra đề nghị Ngự Lâm Quân đi vào lục soát mê cung, thứ nhất chỗ đó quá nguy hiểm, thứ hai dù sao cũng là nơi Hoàng Đế tiền nhiệm tôn sùng là nơi cấm địa, thứ ba là lời nói cuối cùng của Thái Minh đại sư, lần này đã kinh động cấm địa, nếu có thêm lần nữa, e là sẽ ảnh hưởng đến quốc vận. Hai chữ 'quốc vận' này đè xuống, ai cũng không dám hé răng, đây chính là người sẽ bị cả thiên hạ đổ trách nhiệm đấy, nữ nhi chết, cũng không thể để cả gia tộc cũng bồi theo chứ, vì vậy kết quả như thế được tiếp thu, trận ám sát trong mê cung cứ như vậy bị vùi sâu vào chân tướng lịch sử. Ngay cả kí ức của các tú nữ đi ra được cũng xuất hiện đứt gãy, ở trong mê cung có rất nhiều chuyện đã không thể nào nhớ ra được, cố gắng suy nghĩ thì đầu sẽ đau như búa bổ, ngya cả ngự y cũng không tra ra được nguyên nhân sinh bệnh, cuối cùng Thái Minh đại sư còn nói, tất cả những thứ này đều là ý chỉ của thần linh, chỉ cần tiếp thu là tốt rồi. Trong lúc nhất thời, Thái Minh đại sư nhiều lần biểu lộ ở trước mặt người, uy danh hiển hách, càng ngày càng nhiều người tin, tất cả những thứ này giống như đại sư nói, đều là thiên ý. Như vậy Hàn Phỉ thu được quyền trượng cũng là thiên ý sao? Lúc Tần Hoàng tự mình hỏi ra vấn đề này, Thái Minh đại sư vẫn chưa nói gì, chỉ để lại một tiếng thở dài, khiến rất nhiều người đầu óc mơ hồ. Tất cả mọi người đang đợi Hàn Phỉ tỉnh lại, Tần Hoàng chính mồm đã nói qua, người cầm được quyền trượng sẽ có tư cách đưa ra yêu cầu Tứ Hôn, đã có người bắt đầu đánh cược bà béo e là sẽ bay lên đầu cành biến thành Phượng Hoàng, Hàn phủ cũng sẽ vì thế mà tiền đồ vô lượng theo, trong lúc nhất thời, ngưỡng cửa Hàn phủ đã bị giẫm phá, mọi người tranh nhau chen lấn đến đây điều tra ý tứ của Hàn Thượng Thanh, hoặc là giả ý khen tặng, hoặc là tìm hiểu tin tức, thậm chí đã đánh chủ ý lên việc hôn nhân của vị nhị tiểu thư Hàn Yên danh tiếng xuất sắc của Hàn phủ. Hàn Phỉ một khi gả cho Đại Hoàng Tử, không nói có được Đại Hoàng Tử sủng ái hay không, nhưng thân phận địa vị vẫn ở đó, Hàn Yên thân là bào muội của Hoàng Tử phi, tất nhiên là khiến rất nhiều người đánh bàn tính, thêm nữa Hàn Yên ở A Mã Cung cũng đã gây ra không ít động tĩnh, dung mạo tuyệt thế, tài hoa tràn trề, càng đáng quý là tính tình ôn nhu như nước, thật sự là một sự lựa chọn hiếm có.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]