Lời nói của hoàng hậu lại khiến Tần Hoàng hơi kinh ngạc, nói: "Thổ phỉ?"
Hoàng hậu thấy lực chú ý của Hoàng Thượng rốt cục bị hấp dẫn lại đây, tâm trạng càng ngày càng thỏa mãn với Hàn Phỉ, nhân tiện nói: "Vâng, thần thiếp nghe Công Công khảo sát từng nói, thôn kia đột nhiên bị thổ phỉ tậpt kích, Hàn Phỉ, ngươi nói rõ một chút làm sao ngươi có thể thoát vây?"
Ánh mắt Hoàng Thượng cũng nhìn sang, hiếm khi cảm thấy hứng thú với khuôn mặt tròn tròn của Hàn Phỉ, không nhịn được cười cười, nói: "Trẫm cũng vô cùng hiếu kỳ."
Hàn Phỉ lộ ra vẻ mặt 'thụ sủng nhược kinh' lại 'lo lắng sợ hãi', do dự một phen, rụt rè nói: "Nô tỳ lúc đó bị bệnh, cũng không nhớ rõ ràng lắm, chỉ nhớ mang máng ngày ấy nô tỳ đang nằm trên giường, nghe ngoài cửa sổ có tiếng cãi nhau, nô tỳ liền đứng dậy, sau đó đã ngửi thấy một mùi hương lạ, cứ như vậy ngất đi, khi tỉnh lại đám phỉ tử kia đã xâm chiếm toàn bộ thôn làng, đem mọi người trói đến cùng một nơi, nô tỳ sợ hãi muốn chết."
Nói rồi, thân thể Hàn Phỉ còn run run, giống như không dám nhớ lại hình ảnh ngày đó.
Chúng tú nữ nghe thấy cũng cảm thấy sợ sệt, đụng phải phỉ tử thì tám chín phần mười là tính mạng khó bảo toàn a! Chuyện này so với nghe chuyện lý thú còn hấp dẫn hơn, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người tha thiết mong chờ nhìn Hàn Phỉ, đã sớm quên lúc trước Hàn Yên kể chuyện lý thú gì.
Hàn Phỉ bắt đầu sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919119/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.