Hàn Phỉ thăm thẳm nói: "Lần này từ biệt, chính là cả một tháng không gặp, ta nhớ Vương gia đến đau lòng, cũng không biết Vương gia có ăn cơm đúng bữa không, uống thuốc đúng giờ không, lòng này của ta, cũng không thể an ổn a, trong thư giao cho ngươi chính là những điều cần lưu ý, Linh Tứ, ngươi vì sao không hiểu tấm lòng lo lắng của ta, ngươi như vậy chính là không để ý đến sức khỏe của Vương gia sao?"
Linh Tứ sắc mặt thê thảm, nói: "Ta đưa! Hiện tại ta sẽ đi đưa!"
Hàn Phỉ rất vui mừng đưa tiễn Linh Tứ, sau đó đi ngủ. Thẳng đến tận ngày hôm sau, liền cầm bao phục của mình đi đến đại sảnh tập hợp, mà nơi đó đã sớm tụ tập không ít tú nữ, hầu như sắc mặt ai cũng bất an. Hàn Phỉ còn đang kinh ngạc đây, những người này sao thức dậy sớm như vậy, nhưng ngẫm lại thì những tiểu thư khuê các ngày thường cửa lớn không ra, cửa sau không bước này đoán chừng là đang vô cùng lo lắng cho một tháng sắp tới phải sinh sống cuộc sống bình dân, lo lắng đến độ thức trắng đêm không ngủ, chậc, nhìn những vành mắt đen như của gấu trúc kia liền biết.
Không bao lâu, tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, ma ma bắt đầu kiểm tra bao chứa đồ của mỗi người, kiểm tra vô cùng cẩn thận, may mà không có tú nữ nào dám làm trái quy định, những thứ không nên mang cũng không dám mang, bao đồ của mỗi người đều vô cùng sạch sẽ.
Sau khi kiểm tra xong sau chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919065/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.