Hàn Phỉ không nói gì, nhưng không thể không nói, người sư phụ này thật là trẻ con, cũng quá nghịch ngợm, tuy vậy trong lòng nàng vẫn biết rõ, sư phụ có lòng tốt.
Hàn Phỉ ngoan ngoãn vâng lời: "Vâng, Phỉ Nhi nhất định sẽ tận lực hoàn thành yêu cầu của Hạc sư!"
Hàn Thượng Thanh vui mừng gật gù, bất mãn vốn có đối với Hàn Phỉ vì nàng mặc kệ chuyện trong nhà chạy ra ngoài rong chơi đều biến mất, ngược lại, còn có chút cao hứng, không nghĩ tới Hàn Phỉ lại nghiêm túc đối đãi với Hạc sư như thế, hơn nữa, hình như Hạc sư cũng có vẻ rất tín nhiệm Hàn Phỉ. Mà điều này đều là do nàng chăm chú làm việc mà có!
Hàn Thượng Thanh càng nghĩ càng xa, trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã sớm phái người dò la những thông tin liên quan đến Hạc sư, mà sau khi nghe ngóng được tin tức, hắn sợ đến nỗi suýt chút nữa cũng quỳ xuống rồi!
Đây chính là Đại y sư Hạc Minh đã từng trị liệu cho Tiên Hoàng, còn khiến cho Tiên Hoàng ghi nợ ân tình a! Địa vị của hắn căn bản không thể tưởng tượng được! Thậm chí ngay cả Hoàng Thượng cũng muốn giữ lại, có thể thấy đây chính là một đại nhân vật a, mà trọng điểm là người như vậy lại đồng ý ra tay cứu trị cho Văn Thư! Đây không phải chính là chuyện may mắn cực lớn của Hàn phủ sao!
Hạc Minh chính là người có thể được các y sư tôn xưng là thầy a! Sâu xa mà nói, nếu lần này có thể tạo mối quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919035/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.