Lạc Nguyệt đứng lên được, hai tay xoa xoa đôi chân, ánh mắt oán thánnhìn Tiểu Liễu. Tiễu Liễu ủy khuất nép một bên, một mực thành khẩn tiểuhài tử là sai nhận lỗi, nhưng không biết lỗi nằm ở đâu a.
Mẹ con Hà di nương ho sặc sụa, chật vật thảm hại, đâu còn dáng vẻ quý nhân chủ tử, khóc mắng loạn xạ “Chết tiệt Lâm Thiên Nguyệt, ngươi dám khinhdễ chúng ta, ngày hôm nay ngươi bình an rời khỏi Phượng Nguyên uyển,chúng ta không cần làm nữ chủ của Hộ quốc công phủ”. Nhất thời, Hà dinương một bạt tay đánh thẳng tắp vào mặt Lạc Nguyệt, nhưng tay bà bị chế trụ bởi một bàn tay rắn rỏi…
Phương Duật bàn tay chếtrụ Hà di nương, ánh mắt gắt gao dán chặt Lạc Nguyệt, tâm tư hắn như cótừng hồi trống mạnh mẽ khai xuân. Nàng là Lâm Thiên Nguyệt, ắt chínhthống đích nữ tam tiểu thư Hộ quốc công, là hôn thê của hắn. Từ trướcđến nay, hắn bị hai người đàn bà kia che mắt, bảo cái gì ngốc tử điênloạn, còn bày mưu cùng hắn gạo nấu thành cơm hủy bỏ hôn ước. Thiên tiêngiáng thế, mỹ nữ trong tranh hoạt bát đáng yêu như thế, xém chút nữa hắn tự tay hủy mất, nội tâm dâng lên từng cơn giận dữ, nảy sinh tâm giếtmột chưởng đập chết hai mẹ con nữ nhân kia.
Hà dinương tay bị nắm chặt, nhận ra đại hoàng tử lóe lên sát ý, không rét màrun bần bật, kêu la thành tiếng “A, ta sai rồi, xin người buông tay”.Lạc Thiên Nguyên sợ hãi khẩn cầu “Đại… hoàng tử, người buông mẫu thân ta ra, nói thế nào chúng ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-ga/3195317/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.